Lập dàn ý văn biểu cảm ; cảm nghĩ về con đường đến trường. (__không chép mạng__) mong các bợn làm giúp
0 bình luận về “Lập dàn ý văn biểu cảm ; cảm nghĩ về con đường đến trường. (__không chép mạng__) mong các bợn làm giúp”
Lập dàn ý văn : cảm nghĩ về con đường đến trường
I. Mở bài
– Giới thiệu về con đường đến trường
– Cảm xúc của em với con đường đó
II. Thân bài
1. Con đường đó như thế nào ?
– Dài bao nhiêu
– Gập ghềnh hay bằng phẳng
– Rông hay hẹp
– Quang cảnh hai bên đường ?
2. Tại sao em lại yêu , lại thích con đường đó ?
– Nó gợi sự quen thuộc , thân thương trong em
– Trên con đường là biết bao hồi ức , kỉ niệm : đi học , chơi đùa cùng bạn bè
=> Gắn liền với tuổi thơ của em
3. Kể về một kỉ niệm của em trên con đường đó
VD; Em rất nghịch ngợm , phá phách , thích trêu đùa người khác. Đột nhiên một ngày em cùng bạn nảy ra ý tưởng bấm chuông tất cả dãy nhà ở đó , phá giấc ngủ người ta trên đường đến trường . Bọn em chạy nhanh nên người ta không bắt được bọn em . Khoái chí , mấy ngày liên tiếp chúng em đều làm vậy, cho đến một hôm , một ông trung niên khó tính nọ đã trục sẵn ngoài cửa để trông chừng tụi em , chờ tụi em nhảy vào rọ . Và ôi thôi rồi, hôm ấy là một trận đòn vô cùng đau đến từ bố mẹ. Kỉ niệm đó làm em nhớ mãi…
Lập dàn ý văn : cảm nghĩ về con đường đến trường
I. Mở bài
– Giới thiệu về con đường đến trường
– Cảm xúc của em với con đường đó
II. Thân bài
1. Con đường đó như thế nào ?
– Dài bao nhiêu
– Gập ghềnh hay bằng phẳng
– Rông hay hẹp
– Quang cảnh hai bên đường ?
2. Tại sao em lại yêu , lại thích con đường đó ?
– Nó gợi sự quen thuộc , thân thương trong em
– Trên con đường là biết bao hồi ức , kỉ niệm : đi học , chơi đùa cùng bạn bè
=> Gắn liền với tuổi thơ của em
3. Kể về một kỉ niệm của em trên con đường đó
VD; Em rất nghịch ngợm , phá phách , thích trêu đùa người khác. Đột nhiên một ngày em cùng bạn nảy ra ý tưởng bấm chuông tất cả dãy nhà ở đó , phá giấc ngủ người ta trên đường đến trường . Bọn em chạy nhanh nên người ta không bắt được bọn em . Khoái chí , mấy ngày liên tiếp chúng em đều làm vậy, cho đến một hôm , một ông trung niên khó tính nọ đã trục sẵn ngoài cửa để trông chừng tụi em , chờ tụi em nhảy vào rọ . Và ôi thôi rồi, hôm ấy là một trận đòn vô cùng đau đến từ bố mẹ. Kỉ niệm đó làm em nhớ mãi…
III. Kết bài
– Khẳng định lại cảm xúc của bản thân