Lập dàn ý, viết bài
Kể về 1 kỷ niệm đáng nhớ (viu,buồn,hiểu lầm,sinh nhật,ko nghe lời…)
0 bình luận về “Lập dàn ý, viết bài
Kể về 1 kỷ niệm đáng nhớ (viu,buồn,hiểu lầm,sinh nhật,ko nghe lời…)”
a. Mở bài:
Giới thiệu người bạn của mình là ai? Kỉ niệm khiến mình xúc động là kỉ niệm gì? (nêu một cách khái quát).
b. Thân bài:
Tập trung kể về kỉ niệm xúc động ấy.
Nó xảy ra ở đâu, lúc nào (thời gian, hoàn cảnh…) với ai (nhân vật).
Chuyện xảy ra như thế nào? (mở đầu, diễn biến, kết quả).
Điều gì khiến em xúc động? Xúc động như thế nào (miêu tả các biểu hiện của sự xúc động).
c. Kết bài:
Em có suy nghĩ gì về kỉ niệm đó.
x
Ngày hôm nay, vì trời mưa to, lại không có áo mưa, nên em đành phải ngồi lại trong lớp học chờ mưa tạnh rồi mới về nhà. Trong lúc cùng lũ bạn ngồi ngắm mưa rơi, em lại chợt nhớ về kỉ niệm dưới mưa của mình vào hơn ba năm về trước.
Hồi đó, em vừa lên lớp 2, đã quen lớp, quen bạn bè rồi nên rất dạn dĩ. Giờ ra chơi nào, em cũng cùng các bạn chạy đi chơi khắp sân trường. Hôm đó, chúng em được nghỉ học sớm không báo trước, nên bố mẹ chưa đến đón kịp. Vì vậy, chúng em đành ngồi lại ở hành lang lớp để chờ người đến đón. Tự nhiên lúc ấy, trời lại đổ mưa rào. Khiến trên sân có đầy những vũng nước to nhỏ. Thế là em cũng các bạn rủ nhau mặc áo mưa rồi ra sân chơi. Dưới cơn mưa chúng em hò reo, rượt đuổi nhau vô cùng vui vẻ. Một lát sau, chúng em rủ nhau thi nhảy qua các vũng nước đọng, xem ai nhảy qua vũng nước to hơn thì sẽ thắng. Trong lúc chơi, vì tính hiếu thắng, em quyết định thử sức với một vũng nước lớn. Và tất nhiên là em không thể nhảy qua được. Em ngã xuống giữa vũng nước, làm nước bắn tung tóe khắp nơi, còn bản thân thì ướt hết cả. Cùng lúc đó, mẹ em đến đón. Thấy em bị ướt hết như vậy, mẹ đã rất tức giận. Về đến nhà, mẹ liền đưa em đi tắm gội thay áo quần khô rồi mới mắng em một trận nên thân. Sau hôm đó, em bị cảm đến gần một tuần mới khỏi. Khiến em từ bỏ hẳn thói nghịch ngợm của mình.
Sau sự kiện lần đó, em trở nên ngoan ngoãn và nghe lời mẹ hơn. Không nghịch ngợm lung tung nữa. Và mỗi khi trời đổ mưa, thì em lại bồi hồi mà nhớ về kỉ niệm ngốc nghếch ấy của mình.
Mỗi chúng ta khi sinh ra, lớn lên và trưởng thành đều có những kỉ niệm vui buồn đi theo suốt cuộc đời chúng ta. Những kỉ niệm vui buồn hay đáng nhớ sẽ khiến chúng ta suy nghĩ về quá khứ nhiều hơn. Nhờ những kỉ niệm mà chúng ta có quá khứ và nhớ về chúng. Tôi sẽ kể các bạn nghe một kỉ niệm đáng nhớ của tôi là vào dịp sinh nhật năm 10 tuổi.
2. Thân bài:Kể kỉ niệm đáng nhớ
a. Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra kỉ niệm
Hôm đó là sinh nhật tôi
Tôi sống với bà nội và ba mẹ nhưng ba mẹ tôi hay đi công tác nên bà nội là người gần gũi với tôi nhất
Tối hôm trước là ba mẹ gọi nói đang ở nước ngoài không thể tổ chức sinh nhật cho tôi
Tôi đã rất buồn.
b. Tả chi tiết kỉ niệm:
Sáng tôi dậy rất sớm, ăn sáng rồi đến trường như mọi khi nhưng tâm trạng tôi rất buồn
Bà nội nói khi đi học về sẽ dẫn tôi đi ăn kem
Tôi đến trường với tâm trạng buồn bã
Khi đến lớp tôi không chú ý đến cô giảng bài
Khi ra về thẫn thờ chờ bà nội tới đón mà không thấy bà đâu.
Đợi mãi, khi mấy bạn về hết tôi vẫn chưa được đón
Bỗng nhiên có một chiếc xe taxi đổ trước mặt tôi và nói là bà nhờ chở tôi về
Tôi lên xe vì đây là chú An hàng xóm chú làm nghề lái taxi
Khi về đến nhà, thì nhà tôi tối thui
Tôi vẫn đi vào cho dù tâm trạng rất lo sợ
Tôi vừa bước vào nhà thì đèn bỗng bật sáng lên
Trước mặt tôi là bà và ba mẹ, trên tay ba mẹ cầm bánh kem và quà
a. Mở bài:
b. Thân bài:
c. Kết bài:
Ngày hôm nay, vì trời mưa to, lại không có áo mưa, nên em đành phải ngồi lại trong lớp học chờ mưa tạnh rồi mới về nhà. Trong lúc cùng lũ bạn ngồi ngắm mưa rơi, em lại chợt nhớ về kỉ niệm dưới mưa của mình vào hơn ba năm về trước.
Hồi đó, em vừa lên lớp 2, đã quen lớp, quen bạn bè rồi nên rất dạn dĩ. Giờ ra chơi nào, em cũng cùng các bạn chạy đi chơi khắp sân trường. Hôm đó, chúng em được nghỉ học sớm không báo trước, nên bố mẹ chưa đến đón kịp. Vì vậy, chúng em đành ngồi lại ở hành lang lớp để chờ người đến đón. Tự nhiên lúc ấy, trời lại đổ mưa rào. Khiến trên sân có đầy những vũng nước to nhỏ. Thế là em cũng các bạn rủ nhau mặc áo mưa rồi ra sân chơi. Dưới cơn mưa chúng em hò reo, rượt đuổi nhau vô cùng vui vẻ. Một lát sau, chúng em rủ nhau thi nhảy qua các vũng nước đọng, xem ai nhảy qua vũng nước to hơn thì sẽ thắng. Trong lúc chơi, vì tính hiếu thắng, em quyết định thử sức với một vũng nước lớn. Và tất nhiên là em không thể nhảy qua được. Em ngã xuống giữa vũng nước, làm nước bắn tung tóe khắp nơi, còn bản thân thì ướt hết cả. Cùng lúc đó, mẹ em đến đón. Thấy em bị ướt hết như vậy, mẹ đã rất tức giận. Về đến nhà, mẹ liền đưa em đi tắm gội thay áo quần khô rồi mới mắng em một trận nên thân. Sau hôm đó, em bị cảm đến gần một tuần mới khỏi. Khiến em từ bỏ hẳn thói nghịch ngợm của mình.
Sau sự kiện lần đó, em trở nên ngoan ngoãn và nghe lời mẹ hơn. Không nghịch ngợm lung tung nữa. Và mỗi khi trời đổ mưa, thì em lại bồi hồi mà nhớ về kỉ niệm ngốc nghếch ấy của mình.
1. Mở bài: Giới thiệu về một kỉ niệm đáng nhớ
Mỗi chúng ta khi sinh ra, lớn lên và trưởng thành đều có những kỉ niệm vui buồn đi theo suốt cuộc đời chúng ta. Những kỉ niệm vui buồn hay đáng nhớ sẽ khiến chúng ta suy nghĩ về quá khứ nhiều hơn. Nhờ những kỉ niệm mà chúng ta có quá khứ và nhớ về chúng. Tôi sẽ kể các bạn nghe một kỉ niệm đáng nhớ của tôi là vào dịp sinh nhật năm 10 tuổi.
2. Thân bài: Kể kỉ niệm đáng nhớ
a. Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra kỉ niệm
b. Tả chi tiết kỉ niệm:
3. Kết bài: Nêu suy nghĩ về kỉ niệm đáng nhớ