lời tâm sự của bức tường mới xây bị các bạn học sinh vẽ bậy (giúp mình nha mình cảm ơn)

By Harper

lời tâm sự của bức tường mới xây bị các bạn học sinh vẽ bậy (giúp mình nha mình cảm ơn)

0 bình luận về “lời tâm sự của bức tường mới xây bị các bạn học sinh vẽ bậy (giúp mình nha mình cảm ơn)”

  1. @Jack

    Lời tâm sự gồm những ý chính sau đây :

    -Xin chào mọi người , tôi là một bức tường mới được xây dựng ở một ngôi trường xinh xắn.

    -Tôi rất tự hào và cảm thấy tuyệt vời nhưng vào một lần …

    +Trước khi xây thì ở đây có rất nhiều bạn nhỏ vui đùa.

    +Sau khi xây xong tôi thấy mình như là chiếc áo của ngôi trường này nhưng…

    +Đám học sinh quậy phá đã nhân lúc không có ai , vẽ bậy lên tường rồi bỏ chạy hết.

    +Khi chúng bắt đầu vẽ , tôi nghĩ rằng nó đang tô lên tôi vẻ đẹp mới

    +Nhưng khi thấy hậu quả thì tôi rất buồn nhưng cũng chẳng thể làm được gì.

    -Dù sao đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không căm tức bọn trẻ.

    -Tôi chỉ mong rằng các em học sinh sẽ được giáo dục nghiêm chặt hơn từ giáo viên.

    Trả lời
  2.   Tôi là một bức tường mới xây xong. Là một bức tường rất xinh đẹp. Được lát vôi và gạch rất trắng. Nhưng tôi cũng chẳng hiểu sao, các bạn học sinh lại phá phách đến thế. Và sau đây là câu chuyện của tôi:

      Tôi được xây dựng xong vào ngày 30/11/2020. KHi tôi được xây xong, cả trường, ai cũng phải trầm trồ về tôi. Tôi có một vẻ đẹp rất hoàn mình. Tôi khóac trên mình một bộc ” áo lông” trắng muốt, Chiếc áo ấy giúp tôi thấy mình dường như lấn ác các bức tường khác. Các bạn học sinh thường mình vào tôi, trầm trồ vì vẻ đẹp của tôi. Tôi cảm thấy rất tự hào về bản thân của tôi.

     NHưng than ôi, tôi cũng chẳng biết rằng các bạn ấy lại phá phách đến thế! Là học sinh lớp 6 rồi, nhưng các bạn vẫn còn những cô cậu mẫu giáo. Hằng ngày, có những bạn rất biết giữ gìn đồ. Đi ngang qua tôi, chỉ nhìn vào rồi đi chứ chẳng làm gì tôi cả. NHưng cũng có những bạn thật phá phách. Các bạn dùng những chiếc bút màu, nhưng chúng đều là bút lông. Các bạn lấy nó và bôi vào tôi, vẽ vào tôi. Bộ áo trắng muốt của tôi từ những vết quẹt nhỏ xíu. Từng chấm từng chấm 1 như những hạt cát giữa sa mạc. Mà giờ đây, nó phủ đầy màu sắc. Tôi bị các mảng tường khác chê cười. Đã vậy, tôi cũng đã làm hỏng vẻ đẹp của trường tôi. Các vẽ những hình như công chúc, em bé… lên tôi. Các bạn ấy xem tôi như một tờ giấy trắng vậy. Tôi cũng chẳng phải tờ giấy đâu. Nhưng lúc nào cũng bị các bạn vẽ. Tôi bực mình lắm nhưng nào có làm gì được đâu? NHà trường chỉ nhìn tôi, thầy cô đi qua nhìn tôi, lắc đầu. Giờ đây, tôi liệu rằng có còn dám ngẩn cao đầu chăng? Tôi có còn hãnh diện được nữa! Chuyện cũng đã lỡ rồi, giờ đây tôi cũng chẳng còn gì ngoài những vết mực. Nên tôi mong rằng, nhà trường có thể quản lí các bạn kĩ hơn. Và các bạn cũng tự giữ gìn ý thức cho riêng mình!

     Bức tường tuy rằng chẳng làm gì. Nhưng nó cũng có cức năng là làm điểm nhấn cho trường. Tạo một cái nền vững chắc cho mọi con người, cho những con người ở nhà trường. Vì vậy, không nên phá hoại nó, mà hãy giữ gìn nó. Để làm đẹp cho trường và tự cho mình một ý thức riêng!

    Ngoài lề:

    @Hủ Tiếu/Olympia

    Tiếu chúc bạn hok tốt!

    Trả lời

Viết một bình luận