Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống
Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi.
Và chúng tôi một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ mong chờ được hái
Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh.
Câu 1 Em hãy cho biết đoạn trích trên được sử dụng phương thức biểu đạt nào
Câu 2 Qua đoạn thơ tác giả Nguyễn Khoa Điềm muốn gửi gắn tói chúng điều gì?Em hãy viết những ý đó thành 1 đoạn văn ngắn
Câu 3 Em hãy chỉ hay các biện pháp tu từ ẩn dụ,so sánh được sử dụng trong đoạn thơ trên ?Tác dụng của các biện pháp đó
câu 1 :
PTBĐ : biểu cảm + tự sự + miêu tả
câu 2 :
Đoạn thơ tuy ngắn ngủi nhưng lại cô đọng, hàm súc, ẩn chứa một thông điệp sâu sắc. Bàn tay của mẹ, không chỉ nuôi lớn mỗi mình lũ con mà còn chăm sóc cho vườn cây, cho”những bí và bầu ” “lớn xuống”. Mẹ vất vả là vậy nhưng đột nhiên, con chợt nhận ra “Mình vẫn còn một thứ quả non xanh”, vẫn dại khờ, vẫn còn nông nổi lắm. Và khi ấy thì dù “tay mẹ mỏi” mẹ vẫn dõi bước theo con. Đoạn thơ muốn gửi gắm tới chúng ta một điều rằng, mẹ đã phải hi sinh, lao động vất vả để nuôi lớn chúng ta vì thế hãy biết cảm ơn, kính trọng mẹ mà cố gắng học tập, cố gắng rèn luyện mình trở thành người có ích để không phụ lòng mẹ cha.
câu 3 :
*chúng tôi _ một thứ quả trên đời
`->` so sánh “chúng tôi”( lũ con) như một thứ quả trên đời nhận được sự chăm sóc của người mẹ vĩ đại
`->` tác dụng :
– làm cho đoạn thơ trở nên sống động, phong phú mà gần với cuộc sống thường dân
– thể hiện sâu sắc tình cảm của người con với mẹ: trân trọng, kính mến, biết ơn,…
*một thứ quả non xanh _ người con vẫn dại khờ, bồng bột
`->` hình ảnh ẩn dụ của một thứ quả non xanh nói lên suy nghĩ của người con. Phải chăng cũng là lời tự trách bản thân khi mẹ đã tốn bao công sức để nuôi dưỡng con vậy mà cho đến tận khi “bàn tay mẹ đã mỏi” con vẫn chỉ là một thứ quả non xanh, vẫn dại khờ, nông nổi phạm nhiều sai lầm trên con đường đời mình đang đi, vẫn chưa làm gì để báo hiếu cho mẹ. Ngoài ra phép ẩn dụ trên cũng làm cho đoạn thơ thêm hấp dẫn, phong phú
`->` Qua đó, người con bày tỏ lòng thành kính với mẹ, trân trọng sự hi sinh vất vả của mẹ, rất thương mẹ từ đó mà hối hận không dứt khi chưa thành tài mà thời gian đã chạy nhanh trên tóc mẹ.