Miêu tả con đường từ nhà em đến trường
giúp mình với mai mình phải nộp rồi
không copy
copy = bc
Miêu tả con đường từ nhà em đến trường giúp mình với mai mình phải nộp rồi không copy copy = bc
By Eloise
By Eloise
Miêu tả con đường từ nhà em đến trường
giúp mình với mai mình phải nộp rồi
không copy
copy = bc
”Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay”
Trong kí ức của mỗi người có những cảnh vật đã hằn sâu trong tâm trí mà suốt đời ta không thể nào quên được. Con đường từ nhà tôi tới trường là một trong số đó.
Con đường từ nhà tới trường mới đẹp làm sao! Con đường rộng, được dát lên mặt lớp nhựa nhẵn thín đen bóng, nằm ngay trung tâm thành phố mang tên vị anh hùng lịch sử Trần Hưng Đạo. Những ngày này con đường đang được mặc thêm một bộ áo mới. khắp nơi đã trồng hoa và cây xanh để đón đô thị loại I.
Sáng sớm, khi bác mặt trời vẫn còn ngủ vùi trong chiếc chăn mây ấm áp, giăng bức màn sương bao trùm cả thành phố, con đường như một nàng tiên đang nằm ngủ. Chỉ còn những ánh đèn cao áp, đèn hoa còn thắp sáng trên những nẻo đường. Trông xa, con đường như một thế giới thần bí. Chị gió bay lượn trên bầu trời làm cây run rẩy. Một làn gió nhẹ thổi qua khiến những lá cây vàng úa lìa cành rơi trên vai áo người đi đường như lưu luyến. Những cửa hàng, cửa hiệu còn im lìm chưa tỉnh giấc. Thỉnh thoảng trên đường đã có bóng dáng của các bà, các cô đi chợ sớm. Những chiếc xe máy, xe đạp tấp nập trên đường, Tiếng còi píp píp liên hồi. Các ông bà dậy sớm tập thể dục. Tất cả đều hoạt động trong màn sương mờ.
Ô kìa! Phía đằng đông đã từ từ xất hiện những vệt sáng. Ông mặt trời vén bức màn mây khiến mọi vật bừng tỉnh giấc xua tan bức màn sương bằng những tia nắng rực rỡ được ông mặt rời giục xuống trần gian đi dạo sưởi ấm mọi vật sau màn đêm lạnh lẽo. Ánh nắng óng ả xuống mặt đường. Con đường ánh lên, bóng loáng như dải lụa. Những hàng cây xanh rì rào trong gió. Tiếng chim hót líu lo vang trên bầu trời xanh thẳm. Con đường tỉnh giấc, xe cộ đi lại tấp nập. Trên những chiếc xe gắn máy là những em hỏ, các anh chị đến trường. Trên vỉa hè, những cửa hàn, cửa hiệu bắt đầu mở cửa đón khách. Hai bên đường, hàng cây xanh rủ xuống mặt đường như muốn nói:” Con đường này đẹp lắm ”. Tôi đã có thể nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch bên lề đường, từng gốc sấu già thân thiết. Con đường không những là bạn thân của tôi mà nó còn là bạn thân của các cô, các bác lao công. Đêm nào cũng thế, dù mùa đông hay mùa hè tiếng chổi tre xào xạc dưới hàng cây giá rét. Nơi đây đã in lại những kỉ niệm thời thơ ấu của tôi, đường và tôi như đôi bạn thân. Đường đã nâng bước tôi đi, giúp tôi thực hiện ước mốn và hoài bão của mình, Những cái cây mà tôi hay ngồi chờ bố mẹ ở đó khi tan học đã rất quen thuộc. Những chiếc rễ to và dài trồi lên mặt đất như những chiếc ghế nhỏ cho chúng tôi ngồi. Những tán cây to che mưa, che nắng cho chúng tôi, thích lắm!
Tôi yêu con đường nhiều lắm! Dù mai nay có đi đâu về đâu thì hình ảnh của con đường vẫn òn trong tâm trí tôi.