Miêu tả quang cảnh trường em vào buổi sáng mùa xuân (ko chép mạng, sao chép) mình cốt uy tín
0 bình luận về “Miêu tả quang cảnh trường em vào buổi sáng mùa xuân (ko chép mạng, sao chép) mình cốt uy tín”
Một buổi sáng mùa xuân đẹp trời, em trở lại ngôi trường yêu dấu sau gần hai tuần xa cách. Trước mắt em, ngôi trường hiện lên thật đẹp và tươi mới.
Sân trường rộng rãi, thoáng đãng vì thiếu bóng dáng những cô cậu học sinh. Bởi chăng, vẫn đang còn quá sớm để tới giờ học. Trên khắp sân, chẳng còn bóng dáng những lớp lá bàng đỏ khô rụng xuống, vì cây đã vào mùa trổ lá mới. Những cô chú lao công cũng vì thế mà đỡ vất vả hơn. Phía trên cao, bầu trời là bầu trời đặc trưng của mùa xuân: cao và trong trẻo. Những đám mây trắng bồng bềnh, như những chiếc kẹo bông gòn đang thỏa thích bơi lội trong bầu trời xanh. Những ánh nắng buổi sớm mai mùa xuân, xuyên qua những tầng mây, nhảy xuống sân trường. Nó tạo nên một bầu ánh sáng vàng dịu nhẹ, ấm áp, sưởi ấm cỏ cây, hoa lá, và sưởi ấm cho cả những cô bé, cậu bé đang tung tăng đến trường. Trên thân cây bàng khẳng khiu, những chồi non như hàng ngàn ngọn nến xanh lung linh đang thỏa sức hứng lấy những tia nắng ấm. Để nhanh chóng lớn lên, xòe lá, che nắng chắn mưa cho các em học trò vui chơi dưới bóng cây. Những cây phượng cũng cao thêm, tầng lá thêm màu xanh mướt mát, non tơ. Tất cả huơ huơ trong gió như muôn nghìn cánh tay vẫy chào chúng em trở lại trường. Dọc những bồn hoa, cây cảnh, cây nào cũng tươi xanh, nõn nã. Những cây hoa hồng nhung, mới lúc trước còn chỉ là nụ bé tí xíu, mà giờ đã thi nhau nở rộ, rung rinh trong gió mới.
Hít một hơi thật sâu, đem những sương ướt, gió se vương mùi chồi non lá biếc thu vào trong lòng ngực. Em cảm nhận rõ mồn một những tươi mới, những mạch sống đang cuộn trào trên sân trường này. Mùa xuân đến, giúp cho những cây cối thêm non tơ, ánh nắng thêm ấm áp, gió lướt bớt se lạnh. Những chú chim, dế nhỏ cũng kéo nhau xuất hiện, ca hát rộn ràng. Tất cả hòa chung sự trở lại của các bạn học sinh, tạo nên bầu không khí tuyệt vời cho sân trường em.
Được ngắm nhìn vẻ đẹp ấy, đã tiếp thêm cho em những niềm vui, động lực để tiếp tục cố gắng học tập thật chăm chỉ trong kì học tới.
Tuổi thơ chúng mình là lứa tuổi thần tiên và đầy thú vị. Ai lớn lên mà không được cắp sách đến trường thì đó là một nỗi bất hạnh, bởi mất đi một khoảng trời thơ mộng của tuổi thiếu thời. Nói niềm vui của tuổi thơ chúng mình là những giây phút tụm năm, tụm bảy bên nhau trước giờ vào học, giờ nghỉ giải lao hay sánh bước bên nhau sau buổi tan trường…
Những buổi sáng đẹp trời, tụi nhỏ chúng , mình thường cắp sách đến trường với một tâm trạng háo hức, phấn khởi. Đặc biệt trong những ngày giáp tết sôi động này, ai cũng muốn đến lớp sớm hơn mọi ngày để tâm tình trò chuyện được nhiều hơn trước lúc chia tay nhau một tuần lễ về đón tết ở nhà. Cái háo hức, cái vui nhộn của tuổi thơ dường như cũng lây lan sang cả cảnh vật. Trên cổng chính, hàng chữ ‘”Trường Tiểu học Lý Tự Trọng” màu xanh đậm nổi bật trên nền trắng được sơn kẻ lại, trông mới tuyệt làm sao! Hàng rào bao quanh trường được quét vôi trắng nhìn lóa cả mắt. Giữa sân trường, hàng phượng vĩ tán lá xum xuê đang reo vui trong gió sớm vẫy chào bạn trẻ chúng mình. Bên trái, bên phải là hai dãy phòng học ba tầng chạy song song với hàng phượng vĩ đã được quét lại bằng một màu xanh, nhìn thật nhạt mát mắt.
Sân trường mỗi lúc một đông. Tiếng cười nói ríu rít hòa với tiếng động cơ xe cộ, tạo nên một âm thanh náo nhiệt. Từ trên hành lanh tầng hai, tầng ba nhìn xuống sân trường tràn ngập học sinh, cảm tưởng như có những đàn bướm trắng hàng trăm con rập rờn chao liệng. Rồi cả một mớ âm thanh hỗn tạp, náo nhiệt như tiếng hót của bầy chim chìa vôi, chào mào … lắm chuyện râm ran, chẳng khác nào một bản nhạc hợp tấu không lời. Và kia nữa, dưới những gốc phượng vĩ, những mái đầu nhỏ xíu chụm vào nhau chơi trò búng dây thun, bắn bi, banh đũa… ớ những chỗ xa gốc cây, tán lá, những trái cầu bay lên vụt xuống, chao qua liệng lại trông thật đẹp mắt hệt như những bông so đũa lả tả bay trong gió mạnh. Hàng phượng vĩ lúc này cũng đong đưa theo gió như vui cùng tụi trẻ chúng mình. Nắng ban mai tràn ngập sân trường. Từng tia nắng ngọt ngào len lỏi vào từng chỗ trống của kẽ lá tán cây, tìm đến với những tấm áo trắng tinh, những làn da non nớt làm hồng lên đôi má trẻ thơ. Dường như cảnh vật trời mây đang hòa cùng niềm vui rộn rã với tụi trẻ chúng mình trong những ngày đầu xuân giáp tết này.
“Tùng…! Tùng…! Tùng…!” tiếng trống từ phòng trực vang lên, ngân dài trong thinh không, báo hiệu giờ học đã đến. Sân trường như ngưng lại trong giây lát. Mọi trò chơi đành tạm dừng. Trước cửa các phòng học tầng trệt, hành lang tầng hai, tầng ba, các lớp đã chỉnh tề đội ngũ chuẩn bị vào học. Ngày học mới đã bắt đầu.
Đối với chúng mình, quang cảnh sân trường trước giờ vào học là một thiên đường của tuổi thơ. Thiên đường có lắm điều kì diệu.
Một buổi sáng mùa xuân đẹp trời, em trở lại ngôi trường yêu dấu sau gần hai tuần xa cách. Trước mắt em, ngôi trường hiện lên thật đẹp và tươi mới.
Sân trường rộng rãi, thoáng đãng vì thiếu bóng dáng những cô cậu học sinh. Bởi chăng, vẫn đang còn quá sớm để tới giờ học. Trên khắp sân, chẳng còn bóng dáng những lớp lá bàng đỏ khô rụng xuống, vì cây đã vào mùa trổ lá mới. Những cô chú lao công cũng vì thế mà đỡ vất vả hơn. Phía trên cao, bầu trời là bầu trời đặc trưng của mùa xuân: cao và trong trẻo. Những đám mây trắng bồng bềnh, như những chiếc kẹo bông gòn đang thỏa thích bơi lội trong bầu trời xanh. Những ánh nắng buổi sớm mai mùa xuân, xuyên qua những tầng mây, nhảy xuống sân trường. Nó tạo nên một bầu ánh sáng vàng dịu nhẹ, ấm áp, sưởi ấm cỏ cây, hoa lá, và sưởi ấm cho cả những cô bé, cậu bé đang tung tăng đến trường. Trên thân cây bàng khẳng khiu, những chồi non như hàng ngàn ngọn nến xanh lung linh đang thỏa sức hứng lấy những tia nắng ấm. Để nhanh chóng lớn lên, xòe lá, che nắng chắn mưa cho các em học trò vui chơi dưới bóng cây. Những cây phượng cũng cao thêm, tầng lá thêm màu xanh mướt mát, non tơ. Tất cả huơ huơ trong gió như muôn nghìn cánh tay vẫy chào chúng em trở lại trường. Dọc những bồn hoa, cây cảnh, cây nào cũng tươi xanh, nõn nã. Những cây hoa hồng nhung, mới lúc trước còn chỉ là nụ bé tí xíu, mà giờ đã thi nhau nở rộ, rung rinh trong gió mới.
Hít một hơi thật sâu, đem những sương ướt, gió se vương mùi chồi non lá biếc thu vào trong lòng ngực. Em cảm nhận rõ mồn một những tươi mới, những mạch sống đang cuộn trào trên sân trường này. Mùa xuân đến, giúp cho những cây cối thêm non tơ, ánh nắng thêm ấm áp, gió lướt bớt se lạnh. Những chú chim, dế nhỏ cũng kéo nhau xuất hiện, ca hát rộn ràng. Tất cả hòa chung sự trở lại của các bạn học sinh, tạo nên bầu không khí tuyệt vời cho sân trường em.
Được ngắm nhìn vẻ đẹp ấy, đã tiếp thêm cho em những niềm vui, động lực để tiếp tục cố gắng học tập thật chăm chỉ trong kì học tới.
Tuổi thơ chúng mình là lứa tuổi thần tiên và đầy thú vị. Ai lớn lên mà không được cắp sách đến trường thì đó là một nỗi bất hạnh, bởi mất đi một khoảng trời thơ mộng của tuổi thiếu thời. Nói niềm vui của tuổi thơ chúng mình là những giây phút tụm năm, tụm bảy bên nhau trước giờ vào học, giờ nghỉ giải lao hay sánh bước bên nhau sau buổi tan trường…
Những buổi sáng đẹp trời, tụi nhỏ chúng , mình thường cắp sách đến trường với một tâm trạng háo hức, phấn khởi. Đặc biệt trong những ngày giáp tết sôi động này, ai cũng muốn đến lớp sớm hơn mọi ngày để tâm tình trò chuyện được nhiều hơn trước lúc chia tay nhau một tuần lễ về đón tết ở nhà. Cái háo hức, cái vui nhộn của tuổi thơ dường như cũng lây lan sang cả cảnh vật. Trên cổng chính, hàng chữ ‘”Trường Tiểu học Lý Tự Trọng” màu xanh đậm nổi bật trên nền trắng được sơn kẻ lại, trông mới tuyệt làm sao! Hàng rào bao quanh trường được quét vôi trắng nhìn lóa cả mắt. Giữa sân trường, hàng phượng vĩ tán lá xum xuê đang reo vui trong gió sớm vẫy chào bạn trẻ chúng mình. Bên trái, bên phải là hai dãy phòng học ba tầng chạy song song với hàng phượng vĩ đã được quét lại bằng một màu xanh, nhìn thật nhạt mát mắt.
Sân trường mỗi lúc một đông. Tiếng cười nói ríu rít hòa với tiếng động cơ xe cộ, tạo nên một âm thanh náo nhiệt. Từ trên hành lanh tầng hai, tầng ba nhìn xuống sân trường tràn ngập học sinh, cảm tưởng như có những đàn bướm trắng hàng trăm con rập rờn chao liệng. Rồi cả một mớ âm thanh hỗn tạp, náo nhiệt như tiếng hót của bầy chim chìa vôi, chào mào … lắm chuyện râm ran, chẳng khác nào một bản nhạc hợp tấu không lời. Và kia nữa, dưới những gốc phượng vĩ, những mái đầu nhỏ xíu chụm vào nhau chơi trò búng dây thun, bắn bi, banh đũa… ớ những chỗ xa gốc cây, tán lá, những trái cầu bay lên vụt xuống, chao qua liệng lại trông thật đẹp mắt hệt như những bông so đũa lả tả bay trong gió mạnh. Hàng phượng vĩ lúc này cũng đong đưa theo gió như vui cùng tụi trẻ chúng mình. Nắng ban mai tràn ngập sân trường. Từng tia nắng ngọt ngào len lỏi vào từng chỗ trống của kẽ lá tán cây, tìm đến với những tấm áo trắng tinh, những làn da non nớt làm hồng lên đôi má trẻ thơ. Dường như cảnh vật trời mây đang hòa cùng niềm vui rộn rã với tụi trẻ chúng mình trong những ngày đầu xuân giáp tết này.
“Tùng…! Tùng…! Tùng…!” tiếng trống từ phòng trực vang lên, ngân dài trong thinh không, báo hiệu giờ học đã đến. Sân trường như ngưng lại trong giây lát. Mọi trò chơi đành tạm dừng. Trước cửa các phòng học tầng trệt, hành lang tầng hai, tầng ba, các lớp đã chỉnh tề đội ngũ chuẩn bị vào học. Ngày học mới đã bắt đầu.
Đối với chúng mình, quang cảnh sân trường trước giờ vào học là một thiên đường của tuổi thơ. Thiên đường có lắm điều kì diệu.