Miêu tả trường, thầy cô và bạn bè của em (viết 12-15 dòng nhaa) Hong chép mạng nhé
0 bình luận về “Miêu tả trường, thầy cô và bạn bè của em (viết 12-15 dòng nhaa) Hong chép mạng nhé”
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, bây giờ tôi đã là học sinh lớp 12. Tôi biết mình chẳng thể nắm giữ nổi thời gian nhưng tôi vẫn ước thời gian có thể trôi chậm lại để tôi có thể lưu giữ thêm nhiều kỷ niệm tại mái trường này. Nhớ về những ngày đầu đến với mái trường yêu dấu này- Trường trung học phổ thông Lộc Thành tôi mang theo nhiều kỉ niệm bồi hồi xao xuyến. Bồi hồi về một thời còn non nớt, ngỡ ngàng trước một ngưỡng cửa mới của cuộc đời- bước chân vào trường cấp 3. Xao xuyến về những kỉ niệm ngây ngô, kết bạn cùng bạn bè mới, môi trường mới, về kì thi tuyển sinh để vô trường .Và rồi tôi cùng đỗ mặc dù số điểm vào trường của tôi không cao như các bạn khác. Ngày biết điểm những cảm xúc trong tôi như được vỡ òa. Niềm hạnh phúc xen lẫn tự hào và háo hức về một tương lai mới, môi trường mới. Lúc đó ,tôi vui sướng biết bao – cái ước mơ mà tôi ấp ủ bao lâu cũng thành hiện thực rồi. Khó có thể nào quên được những ngày đầu tiên bước vào lớp mới, phải dần làm quen với một sự thay đổi thực sự khi phải rời xa những gì đã quá quen thuộc đến nỗi như một phần của cuộc sống và nó đối với tôi nó còn khó hơn gấp bội lần, vì tôi là một con người thích sống khép kín và gần như là khó có thể giao tiếp với những người bạn mới. Nhưng con người ai cũng phải thay đổi, phải thích nghi với cuộc sống này. Dần dần tôi cũng đã có thể làm quen được gần hết các bạn trong lớp. Ba mươi một con người mỗi người một vẻ, nhưng chúng tôi là một tập thể, chúng tôi luôn đoàn kết và gạt bỏ những cái tôi của mình. Những người bạn là những người đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên tôi trong con đường học tập. Nhưng để nói tôi của ngày hôm nay một con người trưởng thành hơn rất nhiều thì thầy cô mới là những người có công rất lớn, thầy cô như là những người cha người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi thành người đặc biệt là thầy chủ nhiệm Nông Trọng Dân. Những kĩ niệm vui buồn của tuổi học trò đan xen nhau, tạo nên một bức tranh muôn màu về kỉ niệm học trò. Vậy đấy, thời gian trôi qua có bao giờ trở lại, suốt những năm tháng qua gắn bó với “thầy cô và mái trường” nơi đã để lại cho tôi biết bao nhiêu kỉ niệm của một thời không thể nào quên…
Vậy là đã hai năm trôi qua từ khi tôi bước đi tạm biệt ngôi trường cấp 1 yêu dấu này. Ôi! Sao nhớ quá! Những hình ảnh về buổi đầu tiên đến trường cứ gợi lên mãi trong tâm trí tôi. Tất cả hiện lên thật quá đỗi thân thương. Hình ảnh thầy cô, hình ảnh bạn bè và cả hình ảnh sân trường giờ ra chơi. Ngày mai, tôi sẽ chuyển đến một nơi rất xa cùng với gia đình mình nhưng có lẽ những kỉ niệm về mái trường thân yêu này tôi sẽ mãi mãi không bao giờ quên. Chúc bạn học tốt !
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, bây giờ tôi đã là học sinh lớp 12. Tôi biết mình chẳng thể nắm giữ nổi thời gian nhưng tôi vẫn ước thời gian có thể trôi chậm lại để tôi có thể lưu giữ thêm nhiều kỷ niệm tại mái trường này. Nhớ về những ngày đầu đến với mái trường yêu dấu này- Trường trung học phổ thông Lộc Thành tôi mang theo nhiều kỉ niệm bồi hồi xao xuyến. Bồi hồi về một thời còn non nớt, ngỡ ngàng trước một ngưỡng cửa mới của cuộc đời- bước chân vào trường cấp 3. Xao xuyến về những kỉ niệm ngây ngô, kết bạn cùng bạn bè mới, môi trường mới, về kì thi tuyển sinh để vô trường .Và rồi tôi cùng đỗ mặc dù số điểm vào trường của tôi không cao như các bạn khác. Ngày biết điểm những cảm xúc trong tôi như được vỡ òa. Niềm hạnh phúc xen lẫn tự hào và háo hức về một tương lai mới, môi trường mới. Lúc đó ,tôi vui sướng biết bao – cái ước mơ mà tôi ấp ủ bao lâu cũng thành hiện thực rồi. Khó có thể nào quên được những ngày đầu tiên bước vào lớp mới, phải dần làm quen với một sự thay đổi thực sự khi phải rời xa những gì đã quá quen thuộc đến nỗi như một phần của cuộc sống và nó đối với tôi nó còn khó hơn gấp bội lần, vì tôi là một con người thích sống khép kín và gần như là khó có thể giao tiếp với những người bạn mới. Nhưng con người ai cũng phải thay đổi, phải thích nghi với cuộc sống này. Dần dần tôi cũng đã có thể làm quen được gần hết các bạn trong lớp. Ba mươi một con người mỗi người một vẻ, nhưng chúng tôi là một tập thể, chúng tôi luôn đoàn kết và gạt bỏ những cái tôi của mình. Những người bạn là những người đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên tôi trong con đường học tập. Nhưng để nói tôi của ngày hôm nay một con người trưởng thành hơn rất nhiều thì thầy cô mới là những người có công rất lớn, thầy cô như là những người cha người mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi thành người đặc biệt là thầy chủ nhiệm Nông Trọng Dân. Những kĩ niệm vui buồn của tuổi học trò đan xen nhau, tạo nên một bức tranh muôn màu về kỉ niệm học trò. Vậy đấy, thời gian trôi qua có bao giờ trở lại, suốt những năm tháng qua gắn bó với “thầy cô và mái trường” nơi đã để lại cho tôi biết bao nhiêu kỉ niệm của một thời không thể nào quên…
Vậy là đã hai năm trôi qua từ khi tôi bước đi tạm biệt ngôi trường cấp 1 yêu dấu này. Ôi! Sao nhớ quá! Những hình ảnh về buổi đầu tiên đến trường cứ gợi lên mãi trong tâm trí tôi. Tất cả hiện lên thật quá đỗi thân thương. Hình ảnh thầy cô, hình ảnh bạn bè và cả hình ảnh sân trường giờ ra chơi. Ngày mai, tôi sẽ chuyển đến một nơi rất xa cùng với gia đình mình nhưng có lẽ những kỉ niệm về mái trường thân yêu này tôi sẽ mãi mãi không bao giờ quên. Chúc bạn học tốt !