*ai ơi bưng bát cơm đầy dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần*ai đưa con sáo sang sôngđể cho con sáo sổ lồng bay ra*Anh về học lấy chữ hương chín trăng em đợi, mười thu em chờ*ai về hà tĩnh thì vềmặc lụa cợ Hạ, uống chè hương sen*Gió đưa cây cải vè trờirau răm ở lại chịu nhiều đắng cay*Gắng công kén hộ cốm VòngKén chồng Bạch Hạc cho lòng ai vui
Đại Hoàng phong cảnh hữu tình,
Của nhiều đất rộng gái xinh trai tài.
Đố ai lặn xuống vực sâu,
Mà đo miệng cá, uốn câu cho vừa.
Đố ai bắt chạch đằng đuôi,
Bắt chim đầu cánh, bắt người trong trăng.
Đố ai biết đá mấy hòn,
Tua rua mấy chiếc, trăng tròn mấy đêm.
Đố ai lượm đá quăng trời,
Đem gầu tát biển, ghẹo người trong trăng.
Đom đóm bay ra, trồng cà tra đỗ,
Tua rua bằng một, cất bát cơm chăm.Tháng tư mua nứa đan thuyền,Tháng năm tháng sáu gặt miền ruộng chiêm.
Đố ai tát bể Đông Khê,
Tát sông Bồ Đề, trăng tròn mấy đêm.
Đông Thành là mẹ là cha,
Đói cơm rách áo thì ra Đông Thành.
Đường vô xứ Nghệ quanh quanh,
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.Ai vô xứ Nghệ thì vô!
Đường lên Mường Lễ bao xa?
Trăm bảy mươi thác, trăm ba mươi ghềnh.
Đường lên xứ Lạng bao la?
Cách một trái núi với ba quãng đồng.Ai ơi, đứng lại mà trông,Kìa núi thành Lạng, kìa sông Tam Cờ…
Đường về Kiếp Bạc bao xa?
Đường về Kiếp Bạc có cây đa Bồ Đề.Có yêu anh cắp nón ra về,Giàu ăn, khó chịu chớ hề thở than.
-Cái cò lặn lội bờ ao
Hỡi cô yếm đào lấy chú tôi chăngchú tôi hay tửu hay tăm
Hay nước chè đặc, hay nằm ngủ trưa
Ngày thì ước những ngày mưa
Đêm thì ước những đêm thừa trống canh(SGK)
-Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà không tập hơn voi nữa là
-Học hành ba chữ lem nhem
Thấy gái thì thèm như chửa thèm chua
-Hai tay cầm hai quả hồng,
Quả chát phần chồng, quả ngọt phần trai
-Cậu cai nón dấu lông gà,
Ngón tay đeo nhẫn gọi là cậu cai
Ba năm được một chuyến sai
,Áo ngắn đi mượn, quần dài đi thuê(SGk -7)
-Xưa nay thế thái nhân tình
Vợ người thì đẹp, văn mình thì hay
-Nơi đâu cần thanh niên có Đến đứng ngó cũng là thanh niên.
-Đắng cay chua ngọt đã từng Anh mà bỏ rượu, em đừng có mơ.
– Vũ trường là chốn ăn chơi
Chí hòa là chốn nghĩ ngơi giang hồ
– Nghèo mà làm bạn với giàu ng lên ngồi xuống nó đau cái đì.
-. Lỡ duyên em phải ưng anh
Tiếc con tôm bạc nấu canh rau dền
-Lên non mới biết non cao
Có bồ mới biết vì sao hết tiền
– Đàn bà yếu chân, mềm tay
Làm ăn chẳng được, lại hay nỏ mòm
-Đàn bà chẳng phải đàn bà
Thổi cơm cơm khét, muối cà cà ôi
-Trọc đầu mang tiếng bất lương Kìa như có tóc cũng phường gió trăng.(tuyển tập câu ca dao về hài hước )(khung châm biến 0
dài quá mây chỉ gõ như này thui hoặc bạn có thẻ lên mạng tìm xem
xin ctlhn
*ai ơi bưng bát cơm đầy dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần*ai đưa con sáo sang sôngđể cho con sáo sổ lồng bay ra*Anh về học lấy chữ hương chín trăng em đợi, mười thu em chờ*ai về hà tĩnh thì vềmặc lụa cợ Hạ, uống chè hương sen*Gió đưa cây cải vè trờirau răm ở lại chịu nhiều đắng cay*Gắng công kén hộ cốm VòngKén chồng Bạch Hạc cho lòng ai vui
Của nhiều đất rộng gái xinh trai tài.
Mà đo miệng cá, uốn câu cho vừa.
Bắt chim đầu cánh, bắt người trong trăng.
Tua rua mấy chiếc, trăng tròn mấy đêm.
Đem gầu tát biển, ghẹo người trong trăng.
Tua rua bằng một, cất bát cơm chăm.Tháng tư mua nứa đan thuyền,Tháng năm tháng sáu gặt miền ruộng chiêm.
Tát sông Bồ Đề, trăng tròn mấy đêm.
Đói cơm rách áo thì ra Đông Thành.
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.Ai vô xứ Nghệ thì vô!
Trăm bảy mươi thác, trăm ba mươi ghềnh.
Cách một trái núi với ba quãng đồng.Ai ơi, đứng lại mà trông,Kìa núi thành Lạng, kìa sông Tam Cờ…
Đường về Kiếp Bạc có cây đa Bồ Đề.Có yêu anh cắp nón ra về,Giàu ăn, khó chịu chớ hề thở than.