Mn giúp mình với ạ . Mình cảm ơn .
Phân tích đoạn trích trong ngsxx
(không cần mở bài ,khái quát tác giả ndnt ,kết bài )
mình chỉ cần phân tích thôi ạ
(no copy)
Việc của chúng tôi là ngồi đây. Khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất phải lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường. Cái tên gợi sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng. Do đó, công việc cũng chẳng đơn giản. Chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chỉ thấy hai con mắt lấp lánh. Cười thì hàm răng trắng loá trên khuôn mặt nhem nhuốc. Những lúc đó, chúng tôi gọi nhau là “những con quỷ mắt đen”.
Ðơn vị chăm chúng tôi ra trò. Có gì
Còn chúng tôi thì chạy trên cao điểm cả ban ngày. Mà ban ngày chạy trên cao điểm không phải chuyện chơi. Thần chết là một tay không thích đùa. Hắn ta lẩn trong ruột những quả bom. Tôi bây giờ còn một vết thương chưa lành miệng ở đùi. Tất nhiên, tôi không vào viện quân y. Việc nào cũng có cái thú của nó. Có ở đâu như thế này không: đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay đang ầm ì xa dần. Thần kinh thì căng như chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu, chân chạy mà vẫn biết rằng khắp xung quanh có nhiều quả bom chưa nổ. Có thể nổ bây giờ, có thể chốc nữa. Nhưng nhất định sẽ nổ… Rồi khi xong việc, quay lại nhìn cảnh đoạn đường một lần nữa, thở phào, chạy về hang. Bên ngoài nóng trên 30 độ chui vào hang là sà ngay đến một thế giới khác. Cái mát lạnh làm toàn thân rung lên đột ngột. Rồi ngửa cổ uống nước, trong ca hay trong bi đông. Nước suối pha đường. Xong thì nằm dài trên nền ẩm, lười biếng nheo mắt nghe ca nhạc từ cái đài bán dẫn nhỏ mà lúc nào cũng có pin đầy đủ. Có thể nghe, có thể nghĩ lung tung…Hình như ta sắp mở chiến dịch lớn. Ðêm nào xe cũng đi nườm nượp ngoài đường. Ban đêm chúng tôi được ngủ. Nhưng mấy đêm nay thì chịu. Ðứa nào cũng leo tót lên trọng điểm, cầm xẻng xúc, nói vài câu buồn cười với một anh lái xe nào đó. Chỉ khổ đứa phải trực máy điện thoại trong hang.
………..hết ………..
Bài làm
Dưới đây là giàn ý của mình nha
1.Hoàn cảnh sống của Phương Định:
– Nơi sống : Trong một cái hang dưới chân cao điểm , giữa một vùng trọng điểm của Trường Sơn. Đường qua trước hang bị đánh lở loét, mết đỏ, trắng lẫn lộn. Hai bên đường không có lá xanh , chỉ có những thân cây bị tước khô cháy nằm lăn lóc.
→ Hoàn cảnh cố vô cùng thiếu thốn, nguy hiểm vì luôn phải đối mặt với bom đạt của kẻ thù.
– Công việc : ” Trinh sát mặt đường” : Khi có bom nổ Chạy lên cao điểm để đo khối lượng đất đá lấp vào hố bom, đếm bom chưa nổ và phá bom. Môi trường làm việc chạy từ trên cao cả ngày, đất bốc khói, máy bay ì ầm, nhiều quả bom còn chưa nổ, có thể nổ bất cứ lúc nào.
→ Công việc rất quan trọng nhưng chẳng hề đợn giải, luôn mạo hiểm với cái chết, căng thẳng thần kinh, đòi hỏi sự dũng cảm ………
⇒ Chốt cả luận điểm
2. Tinh thần dũng cảm, không sợ khó khăn nguy hiểm:
– PĐ còn cảm thấy thú vị với công việc phá bom dù vẫn còn 1 vết thương ở đùi
– PĐ làm việc trong hăng say mà không quan tâm đến cái chết của mình
– Mặc dù công việc khó khăn nhưng ai cũng vui vẻ làm việc
⇒ Chốt luận điểm