Mọi người giúp mình với : đề 1 : CẢM NHẬN đoạn trích sau:”Bây giờ là buổi trưa…ngôi sao trên mũ” đề 2 : PHÂN TÍCH đoạn trích sau:”Vắng lặng đến phát

Mọi người giúp mình với :
đề 1 : CẢM NHẬN đoạn trích sau:”Bây giờ là buổi trưa…ngôi sao trên mũ”
đề 2 : PHÂN TÍCH đoạn trích sau:”Vắng lặng đến phát sợ…Mảnh bom xé không khí, lao và rít trên đầu như vô hình.”

0 bình luận về “Mọi người giúp mình với : đề 1 : CẢM NHẬN đoạn trích sau:”Bây giờ là buổi trưa…ngôi sao trên mũ” đề 2 : PHÂN TÍCH đoạn trích sau:”Vắng lặng đến phát”

  1. đề 1:

    “…Bây giờ là buổi trưa. Im ắng lạ. Tôi ngồi dựa vào thành đá và khe khẽ hát. Tôi mê hát. Thường cứ thuộc một điệu nhạc nào đó rồi bịa lời ra mà hát. Lời tôi bịa lộn xộn và ngớ ngẩn đến tôi cũng ngạc nhiên, đôi khi bò ra mà cười một mình. Tôi là con gái Hà Nội. Nói một cách khiêm tốn, tôi là một cô gái khá. Hai bím tóc dày, tương đối mềm, một cái cổ cao, kiêu hãnh như cái đài hoa loa kèn. Còn mắt tôi thì các anh lái xe bảo: “Cô có cái nhìn sao mà xa xăm!”. Xa đến đâu mặc kệ, nhưng tôi thích ngắm mắt tôi trong gương. Nó dài dài, màu nâu, hay nheo lại như chói nắng. Không hiểu sao các anh pháo thủ và lái xe lại hay hỏi thăm tôi. Hỏi thăm hoặc viết những thư dài gửi đường dây, làm như ở cách nhau hàng nghìn cây số, mặc dù có thể chào nhau hàng ngày. Tôi không săn sóc, vồn vã. Khi bọn bạn gái tôi xúm nhau lại đối đáp với một anh bộ đội nói giỏi nào đấy, tôi thường đứng ra xa, khoanh hai tay trước ngực và nhìn đi nơi khác, môi mím chặt. Nhưng chẳng qua tôi điệu thế thôi. Thực tình trong suy nghĩ của tôi, những người đẹp nhất, thông minh, can đảm và cao thượng nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ.”

    Cảm nhận :

    Giới thiệu chung

    – Tác giả thuộc thế hệ nhà văn trưởng thành trong kháng chiến chống Mĩ. Bà tham gia thanh niên xung phong và bắt đầu sáng tác vào đầu những năm 70.

    – Sáng tác của Lê Minh Khuê cuốn hút người đọc nhờ lối viết giản dị, tự nhiên, lối kể chuyện sinh động, khả năng phân tích tâm lí nhân vật chân thực, tinh tế.

    – Tác phẩm được viết năm 1971, giữa lúc cuộc kháng chiến chống Mĩ đang diễn ra ác liệt.

    – Đoạn trích miêu tả vẻ đẹp của nhân vật chính – Phương Định

    Phân tích

    – Là con gái Hà Nội xung phong vào chiến trường miền Nam khói bom, đạn lửa.

    – Cô có một tuổi thơ êm đềm, hồn nhiên, vui tươi ở bên mẹ, một căn buồng nhỏ nơi con phố yên tĩnh những ngày trước chiến tranh.

    => Kỉ niệm êm đềm ấy luôn sống lại trong cô, nó như một liều thuốc tinh thần làm dịu mát tâm hồn, động viên cô sau những giờ phút khốc liệt ở chiến trường.

    – Cô tự nhận xét mình là một cô gái khá:

    + Hai bím tóc dài, tương đối mềm.

    + Một cái cổ cao, kiêu hãnh như đài hoa loa kèn.

    + Đôi mắt Phương Định được các anh lái xe bảo: cô cái nhìn sao mà xa xăm. Vậy nên Phương Định thích ngắm mình trong gương để chiêm ngưỡng đôi mắt dài dài, màu nâu hay nheo lại như chói nắng.

    => Đôi mắt ấy ẩn chứa một tâm hồn đầy nữ tính và vẻ đẹp ở chiều sâu tâm hồn.

    – Phương Định là một cô gái kiêu kì, đầy nữ tính, cô không vồn vãn trước sự hỏi thăm của các anh chiến sĩ. Mà chỉ đứng từ xa nhìn lại. Nhưng thực sự trong tâm tưởng cô lại luôn ngưỡng mộ những người chiến sĩ dũng cảm, kiên cường đó.

    Bình luận

Viết một bình luận