Mùa nước lũ đang dâng cao, dòng nước đang chảy xiết. Một buổi chiều tan tầm, từ trên cầu Nguyễn Trung Trực một cô gái bị rơi xuống sông. Mọi người dừng xe, xúm xít lại xem chật kín cả lan can cầu và hai bên bờ sông nhưng không có ai dám nhảy xuống cứu cô gái…
Bỗng,… đùng ! Một ông già đã lao theo dòng nước, cứu sống và đưa cô gái lên bờ.
Từ đầu đến cuối, có một anh phóng viên Báo An Giang đã chứng kiến hết tất cả diễn biến câu chuyện. Nhân cơ hội nghề nghiệp, anh ta liền đến bên ông lão làm ngay một cuộc phỏng vấn nóng :
– Thưa cụ, xin cụ cho biết : động lực nào đã thúc đẩy cụ nhảy xuống dòng nước xiết để cứu cô gái như thế – trong khi trên bờ không biết bao nhiêu thanh niên không dám nhảy xuống ?
Ông lão hổn hển, quay qua nói với anh nhà báo : – …
Theo em ông lão sẽ trả lời như thế nào ? Đặt tên cho câu chuyện trên.
-Theo em , ông sẽ lẽ với anh nhà báo là “cuộc sống mà, không thể nhìn người khác gặp nạn mà không giúp được. Sống phải có tình thương, tấm lòng hi sinh vì người khác mới đáng để tran trọng”
-Đặt tên : Ông lão và tình yêu thương
1, vì ông lão là nguwofi tốt luôn hết lòng hi sinh vì ng khác
2,văn bẳn “ông lão giàu tình manh mẽ”