“Mùa thu, vạt hoa cúc dại cũng nở bung hai bên đường. Những bông hoa cúc xinh xinh dịu dàng, lung linh như từng tia nắng nhỏ. Thảm cỏ may thì tím biếc đến nôn nao. Hoa cỏ may quấn quýt từng bước chân theo bạn vào lớp học. Tiếng đọc bài ngân nga vang ra ngoài cửa lớp, lá cũng lích rích hót theo. Giọt nắng sớm mai như vô tình đậu lên trang vở mới, bừng sáng lung linh những ước mơ.” viết đoạn văn khoảng 7 câu nêu cảm nhận của em về cảnh vật trong đoạn văn trên”
Khung cảnh thiên nhiên hiện lên thật tươi đẹp trong đoạn trích. Bức tranh mùa thu hiện lên mỗi lúc một thêm sinh động, độc đáo. Hình ảnh hoa cúc xinh xinh, dịu dàng qua bút pháp nhân hóa đi vào lòng người với bao xốn xang. Đồng thời, hình ảnh hoa cỏ may cũng trở thành điểm họa tô điểm bức tranh thiên nhiên. Nhưng khung cảnh thiên nhiên đẹp tươi chưa đủ để người viết bày tỏ niềm yêu, nỗi nhớ. Âm thanh hòa nhập cùng hình ảnh với tiếng đọc bài thiết tha và khiến bạn đọc náo nức khôn cùng. Bức tranh thiên nhiên hay ở đây cũng là bức tranh tâm trạng với bao thi vị, với bao xúc động trong lòng người. Mùa thu thường gợi buồn nhưng có lẽ mùa thu còn xúc động với lòng người thiết tha.
Viết đoạn văn khoảng 7 câu nêu cảm nhận của em về cảnh vật trong đoạn văn trên:
Bài làm:
Khung cảnh mùa thu như sâu sắc vào lòng người qua hình ảnh trong đoạn văn. Mùa thu được tác giả miêu tả thật sống động và mang nét đẹp trù phú. Hình ảnh của những bông hoa cúc xinh xinh, dịu dàng, lung linh như từng tia nắng nhỏ như một hình ảnh gợi lên sự trong trắng và quyến rũ, hiền hòa của mùa thu. Đoạn văn còn miêu tả thảm cỏ may tím biếc, gợi cho ta vẻ đẹp thơ mộng của mùa thu nhẹ nhàng tràn lan. Hình ảnh hoa cả may cho ta thấy vẻ đẹp mặn mà và trong sáng biết bao, quyến rũ nhưng cũng rất bình dị, thẳm sâu trong trái tim mỗi con người. Tiếng đọc bài cũng như một âm thanh hòa quyện cùng không khí trong lành của mùa thu xanh biếc. Từng chiếc lá cây cứ xào xạt như gợi cho ta nhiều nỗi nhớ nhung. Giọt nắng mai như hắt vào cuốn tập vở mới, nhạ nhàng àm lung linh như giọt sương động tren lá. Đoạn văn cho ta thấy một vẻ đẹp quyến rũ nhưng mang sự bình dị, mông mơ mà xao xuyến đến nôn nao của mùa thu. “Cô gái” mùa thu mang lại cho mỗi người một niềm da diết, một sự thương nhớ thiết tha.
– Nhân hóa: “Cô gái” mùa thu mang lại cho mỗi người một niềm da diết, một sự thương nhớ thiết tha. → Nhân hóa bằng từ “Cô gái.”
$#Yumz$
Văn dở, thông cảm.