Thời còn nhỏ, có biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp. Nhưng đẹp nhất vẫn là vào thời tiểu học. Khi nhớ đến kỉ niệm ấy, có biết bao là cảm xúc hiện lên trong tâm trí em. Đó là hình ảnh thầy cô, bạn bè,… Nhưng da diết nhất vẫn là loài cây mà người ta thường gọi là “Hoa học trò”.
Nhìn từ xa, cây phượng xòe ra những tán lá thật xum xuê và xanh mơn mởn trong như cây dù khổng lồ luôn che mưa, che nắng. Thân cây to và sần sùi. Những chùm rễ dài, ngoằn ngoèo trồi lên mặt đất. Để làm ra tán lá xum xuê thì những chiếc lá nhỏ nhắn đoàn kết lại, tạo ra tán lá khổng lồ. Hoa phượng thì màu đỏ thắm và đẹp. Cây phượng ấy đã cho em bóng mát. Giờ ra chơi, các bạn nam thường hay chơi đá cầu hoặc bắn bi dưới tán phượng này. Còn các bạn nữ thì chơi banh đũa hoặc nhảy dây. Phượng là người bạn thân thiết của chúng em trong suốt thời gian học tập ở tiểu học. Cây phượng là nơi cất giấu những niềm vui, nỗi buồn của em. Những nỗi buồn, niềm vui ấy là lắm lúc khi bị mẹ là hoặc đôi lúc được điểm tốt. Những lúc ấy, cây phượng luôn chia sẻ với em. Cũng nhờ cây phượng mà chúng ta có thể biết được mùa thi đã đến. Lúc phượng nở hoa đỏ thắm và tiếng ve kêu là báo hiệu mùa hè đã đến. Những tiếng ve hòa âm lại với nhau, làm thành một bản nhạc mang chất mùa hè. Nhưng không ngờ nó lại trôi qua rất nhanh, cũng phải đến lúc em phải xa thầy cô, mái trường để sang trường học mới. Cảm giác ấy bồi hồi, xao xuyến làm sao!
Vài đứa bạn vì nó không nỡ rời xa nơi ấy nên đã nhặt lá ép thành quyển tập để làm kỉ niệm. Và tôi cũng có chứ. Cây phượng đã luôn cùng em đồng hành trong suốt quá trình học tập. Phượng như đang ngắm nhìn từng cô, cậu học trò rời xa cậu ấy. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những kỉ niệm vui, buồn dưới gốc phượng này. Giờ đây, dù có đi đâu xa đi chăng nữa, em cũng không bao giờ quên được mái trường thân yêu, thầy cô và cũng không bao giờ quên được loài cây mà thường hay gọi là “Hoa học trò”.
cho mình 5* cảm ơn và trả lời hay nhất nhé
CHÚC BẠN HỌC TỐT!!!
Thời còn nhỏ, có biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp. Nhưng đẹp nhất vẫn là vào thời tiểu học. Khi nhớ đến kỉ niệm ấy, có biết bao là cảm xúc hiện lên trong tâm trí em. Đó là hình ảnh thầy cô, bạn bè,… Nhưng da diết nhất vẫn là loài cây mà người ta thường gọi là “Hoa học trò”.
Nhìn từ xa, cây phượng xòe ra những tán lá thật xum xuê và xanh mơn mởn trong như cây dù khổng lồ luôn che mưa, che nắng. Thân cây to và sần sùi. Những chùm rễ dài, ngoằn ngoèo trồi lên mặt đất. Để làm ra tán lá xum xuê thì những chiếc lá nhỏ nhắn đoàn kết lại, tạo ra tán lá khổng lồ. Hoa phượng thì màu đỏ thắm và đẹp. Cây phượng ấy đã cho em bóng mát. Giờ ra chơi, các bạn nam thường hay chơi đá cầu hoặc bắn bi dưới tán phượng này. Còn các bạn nữ thì chơi banh đũa hoặc nhảy dây. Phượng là người bạn thân thiết của chúng em trong suốt thời gian học tập ở tiểu học. Cây phượng là nơi cất giấu những niềm vui, nỗi buồn của em. Những nỗi buồn, niềm vui ấy là lắm lúc khi bị mẹ là hoặc đôi lúc được điểm tốt. Những lúc ấy, cây phượng luôn chia sẻ với em. Cũng nhờ cây phượng mà chúng ta có thể biết được mùa thi đã đến. Lúc phượng nở hoa đỏ thắm và tiếng ve kêu là báo hiệu mùa hè đã đến. Những tiếng ve hòa âm lại với nhau, làm thành một bản nhạc mang chất mùa hè. Nhưng không ngờ nó lại trôi qua rất nhanh, cũng phải đến lúc em phải xa thầy cô, mái trường để sang trường học mới. Cảm giác ấy bồi hồi, xao xuyến làm sao!
Vài đứa bạn vì nó không nỡ rời xa nơi ấy nên đã nhặt lá ép thành quyển tập để làm kỉ niệm. Và tôi cũng có chứ. Cây phượng đã luôn cùng em đồng hành trong suốt quá trình học tập. Phượng như đang ngắm nhìn từng cô, cậu học trò rời xa cậu ấy. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những kỉ niệm vui, buồn dưới gốc phượng này. Giờ đây, dù có đi đâu xa đi chăng nữa, em cũng không bao giờ quên được mái trường thân yêu, thầy cô và cũng không bao giờ quên được loài cây mà thường hay gọi là “Hoa học trò”.
@Mèo
#Nocopy
#Cho Mèo xin CTLHN ak ^-^
#Hơi dài