Nêu cảm nhận của em về tình cảnh của người dân trong Sống chết mặc bay ( có sử dụng cụm C-V, câu bị động) ( khum chép mạng ạ)
Nêu cảm nhận của em về tình cảnh của người dân trong Sống chết mặc bay ( có sử dụng cụm C-V, câu bị động) ( khum chép mạng ạ)
Trong văn bản “Sống chết mặc bay“, tác giả đã vô cùng khéo léo làm rõ sự bất công oan trái của người dân trong xã hội phong kiến thời xưa . Một bên là cảnh người dân lam lũ chống chọi thiên tai; một bên lại là cảnh quan “phụ mẫu” ăn chơi nhàn hạ, ngồi đánh tổ tôm trong đình vững chãi, trông thật sung sướng làm sao! Quan vui vẻ bao nhiêu thì quan có biết người dân khổ bấy nhiêu đâu. Biết sức mình không địch lại được sức trời nhưng vẫn cố gắng cầm cự vì cuộc sống mưu sinh chỉ trông chờ vào mảnh ruộng bé tí tẹo, mùa gặt không đủ lo cho gia đình mà còn phải phục vụ quan “cha mẹ”, thử hỏi đạo lí ở đâu?! Xin trình, đạo lí ấy kia kìa, đang rất là vô tư vui vẻ với chánh tổng, sở tại,… trông mới uy nghiêm “như thần như thánh” làm sao! Bằng 2 nghịch cảnh khác nhau được trong Sống chết mặc bay, tác giả đã lên án tên quan lòng lang dạ thú mặt người và sự đày đọa khốn đốn của người nông dân xưa.
cho mik xin ctlhn và 5 sao ạ cảm ơn
Với cách kết hơp tài tình giữa phép tương phản và tâng cấp, Phạm Duy Tốn đã thể hiện rõ thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu trong tác phẩm “Sống chết mặc bay” – một tên “lòng lang dạ sói”. Hãy thử tưởng tượng mà xem, khi lũ con dân của mình đang “chân lấm tay bùng, trăm lo nghìn sợ, đêm thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn, để bảo thủ lấy tính mạng gia tài” thì quan phụ mẫu lại đang say sưa trong ván bài. Với hắn, có lẽ những ván bài đỏ đen còn quan trọng gấp vạn lần tính mạng con dân. Ôi thôi, liệu cái ván bài đó có đáng để hi sinh hơn mấy trăm mạng ngươi chứ! Thật là một tên vô lại! Mà ấy còn chưa hết, thậm chí khi “đứa con” của ngài chạy vào nói:”Bẩm…quan lớn…đê vỡ mất rồi!”, hắn còn quát vào mặt, đe doạ: “….Đê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày, thời ông bỏ tù chúng mày! Có biết không?…” rồi đuổi ra. Thật đúng là kẻ vô lương tâm, độc ác! Liệu cái xã hội có đầy rẫy nhưng kẻ như vậy sẽ ra sao đây! Phải nói rằng, tác phẩm “Sống chết mặc bay” quả là một tác phẩm tuyệt vời!
Phép liệt kê: Câu có dấu gạch chân.