Nêu cảm nhận của em về vẻ đẹp cao đẹp của nhân vật LÃO hạc
bài văn
chuyên gia vô giúp em
0 bình luận về “Nêu cảm nhận của em về vẻ đẹp cao đẹp của nhân vật LÃO hạc
bài văn
chuyên gia vô giúp em”
Nhân vật lão Hạc đã để lại trong lòng người đọc bao nỗi xót thương về một con người dù sống trong hoàn cảnh nghèo khó, túng quẫn nhưng vẫn giữ tấm lòng trong sạch đáng quý.Ông là một người nghèo khổ, tất cả những j ông có chỉ là ba sào vườn một con chó vàng.
Hoàn cảnh của ông thật bất hạnh, vợ mất sớm từ lâu, một mình ông “gà trống nuôi con” nhưng vì không đủ tiền cưới vợ cho con nên con trai ông bỏ đi đồn điền cao su biền biệt. Đó là nỗi đau khiến ông luôn day dứt khi không thể lo cho con cuộc sống đầy đủ. Do đó, từ ngày con đi, lão tích cóp dành dụm và cố gắng giữ trọn mảnh vườn để khi về con trai có tiền lấy vợ. Ông trò chuyện, mắng yêu nó, nói với nó như nói với một đứa bé. Nhưng trận ốm yếu kéo dài cùng trận bão to đã khiến cuộc sống của ông càng lúc khó khăn. Lão không nuôi nổi nó nữa và sợ phải tiêu lạm vào số tiền dành dụm cho con. Đó là nỗi đau đớn của lão. Bởi vậy lão cứ đắn đo, do dự mãi khi quyết định bán chó, lão khóc mà “đôi mắt ầng ậc nước”. Cả đời sống trung thực, lương thiện mà giờ đây ông phải lừa dối, ông thấy lương tâm đau nhói khi nhìn ra trong đôi mắt con chó bất ngờ bị trói có cái nhìn trách móc. Phải là người có trái tim vô cùng nhân hậu thì con người mới có tâm trạng đau đớn đến thế, mới cảm thấy có lỗi với một con chó đến mức như vậy. Cũng chính bởi sự hối hận đó, lão đã chọn cho mình cái kết cái kết bi thảm: ăn một liều bả chó để tự tử, đó là cái chết dữ dội và thê thảm. Lão có quyền chọn cho mình cách kết thúc nhẹ nhàng hơn thế nhưng lão đã chọn cách đau đớn này, phải chăng vì những dằn vặt khi lão lừa bán cậu Vàng “chết trong còn hơn sống đục”.. Câu chuyện khép lại nhưng mở ra trong lòng người đọc bao nỗi xót thương vô bờ bến ….
Trong cảnh đời nghèo khó, bất hạnh ấy ta lại thấy lấp lánh những nét đẹp trong nhân cách lão Hạc: một người cha hết lòng vì con, sẵn sàng chấp nhận cái chết để hi sinh cho con; một người dù đến bước đường cùng vẫn giữ trọn nhân cách của mình đối với mọi người,chỉ là 1 người tầm thường nhưng phẩm giá cao quý của 1 người cha yêu thương con,1 người chu đáo…
Tác giả Nam Cao là nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm xuất sắc. Nhắc đến Nam Cao là phải nói đến tác phẩm ” Lão Hạc “. Tác phẩm này đucợ coi là truyện ngắn hiện thực xuất sắc trong trào lưu hiện thực phê phán thời kì 1930 – 1945. Truyện phê phán xã hội phong kiến tồi tàn và ca ngợi hỉnh ảnh lão nông dân đáng kính với phẩm chất tự trọng, nhân hậu và yêu con sâu sắc, để lại trong lòng người đọc niềm xót xa, cảm thông và mến phục.
* Đoạn văn kết bài:
Lão Hạc là điển hình về cuộc đời và số phận của người nông dân trong xã hội phong kiến. Lão là một người nông dân nghèo bị đẩy vào bước đường cùng, bị ức hiếp, bị chà đạp vùi dập dưới chế độ xã hội cũ, Ai ai đọc tác phẩm đều cảm động trước tình phụ tử của lão dành cho người con trai. Lão đã tự kết liễu đời mình vì quá tũng quẫn cơ cực. Dù trong hoàn cảnh nào, lão vẫn ánh lên phẩm chất cao đẹp của người nông dân hiền lành, lương thiện, giàu tình yêu thương và lòng tự trọng.
* Dàn ý thân bài:
a, Lòng nhân hậu:
– Con đi xa, lão dành tất cả tình cảm của mình cho cậu Vàng.
– Lão cưu mang, chăm sóc cậu Vàng như con, cháu trong nhà, nâng niu, âu yếm nó.
– Tình thế đường cùng buộc lão phải bán cậu Vàng, trước lúc bán là cả một sự đắn đo, trăn trở, do dự.
– Sau khi bán cậu Vàng lão tự trách mình đã lừa dối nó, lão ân hận, đau khổ.
– Lão tự hủy diệt niềm vui của chính mình, sám hối vì danh dự làm người khi đối diện trước con vật.
– Lão chọn cái chết thật đau khổ, vật vã.
b, Tình yêu thương sâu nặng:
– Vợ mất, lão nuôi con một mình, yêu thương con sâu nặng.
– Chia sẻ, an ủi khi con bị từ hôn.
– Dành dụm mảnh vườn – Tài sản duy nhất giữ cho con trai
Nhân vật lão Hạc đã để lại trong lòng người đọc bao nỗi xót thương về một con người dù sống trong hoàn cảnh nghèo khó, túng quẫn nhưng vẫn giữ tấm lòng trong sạch đáng quý.Ông là một người nghèo khổ, tất cả những j ông có chỉ là ba sào vườn một con chó vàng.
Hoàn cảnh của ông thật bất hạnh, vợ mất sớm từ lâu, một mình ông “gà trống nuôi con” nhưng vì không đủ tiền cưới vợ cho con nên con trai ông bỏ đi đồn điền cao su biền biệt. Đó là nỗi đau khiến ông luôn day dứt khi không thể lo cho con cuộc sống đầy đủ. Do đó, từ ngày con đi, lão tích cóp dành dụm và cố gắng giữ trọn mảnh vườn để khi về con trai có tiền lấy vợ. Ông trò chuyện, mắng yêu nó, nói với nó như nói với một đứa bé. Nhưng trận ốm yếu kéo dài cùng trận bão to đã khiến cuộc sống của ông càng lúc khó khăn. Lão không nuôi nổi nó nữa và sợ phải tiêu lạm vào số tiền dành dụm cho con. Đó là nỗi đau đớn của lão. Bởi vậy lão cứ đắn đo, do dự mãi khi quyết định bán chó, lão khóc mà “đôi mắt ầng ậc nước”. Cả đời sống trung thực, lương thiện mà giờ đây ông phải lừa dối, ông thấy lương tâm đau nhói khi nhìn ra trong đôi mắt con chó bất ngờ bị trói có cái nhìn trách móc. Phải là người có trái tim vô cùng nhân hậu thì con người mới có tâm trạng đau đớn đến thế, mới cảm thấy có lỗi với một con chó đến mức như vậy. Cũng chính bởi sự hối hận đó, lão đã chọn cho mình cái kết cái kết bi thảm: ăn một liều bả chó để tự tử, đó là cái chết dữ dội và thê thảm. Lão có quyền chọn cho mình cách kết thúc nhẹ nhàng hơn thế nhưng lão đã chọn cách đau đớn này, phải chăng vì những dằn vặt khi lão lừa bán cậu Vàng “chết trong còn hơn sống đục”.. Câu chuyện khép lại nhưng mở ra trong lòng người đọc bao nỗi xót thương vô bờ bến ….
Trong cảnh đời nghèo khó, bất hạnh ấy ta lại thấy lấp lánh những nét đẹp trong nhân cách lão Hạc: một người cha hết lòng vì con, sẵn sàng chấp nhận cái chết để hi sinh cho con; một người dù đến bước đường cùng vẫn giữ trọn nhân cách của mình đối với mọi người,chỉ là 1 người tầm thường nhưng phẩm giá cao quý của 1 người cha yêu thương con,1 người chu đáo…
Đáp án:
* Đoạn văn mở bài:
Tác giả Nam Cao là nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm xuất sắc. Nhắc đến Nam Cao là phải nói đến tác phẩm ” Lão Hạc “. Tác phẩm này đucợ coi là truyện ngắn hiện thực xuất sắc trong trào lưu hiện thực phê phán thời kì 1930 – 1945. Truyện phê phán xã hội phong kiến tồi tàn và ca ngợi hỉnh ảnh lão nông dân đáng kính với phẩm chất tự trọng, nhân hậu và yêu con sâu sắc, để lại trong lòng người đọc niềm xót xa, cảm thông và mến phục.
* Đoạn văn kết bài:
Lão Hạc là điển hình về cuộc đời và số phận của người nông dân trong xã hội phong kiến. Lão là một người nông dân nghèo bị đẩy vào bước đường cùng, bị ức hiếp, bị chà đạp vùi dập dưới chế độ xã hội cũ, Ai ai đọc tác phẩm đều cảm động trước tình phụ tử của lão dành cho người con trai. Lão đã tự kết liễu đời mình vì quá tũng quẫn cơ cực. Dù trong hoàn cảnh nào, lão vẫn ánh lên phẩm chất cao đẹp của người nông dân hiền lành, lương thiện, giàu tình yêu thương và lòng tự trọng.
* Dàn ý thân bài:
a, Lòng nhân hậu:
– Con đi xa, lão dành tất cả tình cảm của mình cho cậu Vàng.
– Lão cưu mang, chăm sóc cậu Vàng như con, cháu trong nhà, nâng niu, âu yếm nó.
– Tình thế đường cùng buộc lão phải bán cậu Vàng, trước lúc bán là cả một sự đắn đo, trăn trở, do dự.
– Sau khi bán cậu Vàng lão tự trách mình đã lừa dối nó, lão ân hận, đau khổ.
– Lão tự hủy diệt niềm vui của chính mình, sám hối vì danh dự làm người khi đối diện trước con vật.
– Lão chọn cái chết thật đau khổ, vật vã.
b, Tình yêu thương sâu nặng:
– Vợ mất, lão nuôi con một mình, yêu thương con sâu nặng.
– Chia sẻ, an ủi khi con bị từ hôn.
– Dành dụm mảnh vườn – Tài sản duy nhất giữ cho con trai
– Lão sống vì con, chết cũng vì con.
c, Vẻ đẹp của lòng tự trọng và nhân cách cao cả.
~ Nếu đúng xin CTLHN + 5 sao + Cảm mơm ~
@quynhchik852
Mặt dày xin điểm về cho nhóm.