Nêu cảm nhận về bài thơ ngắm trăng (k mạng nha, mik ktra 15p, dài quá mik viết k kịp, khoảng 15 dòg)
0 bình luận về “Nêu cảm nhận về bài thơ ngắm trăng (k mạng nha, mik ktra 15p, dài quá mik viết k kịp, khoảng 15 dòg)”
Bác đặc biệt yêu trăng . Ngay trong nhà tù Tưởng Giới Thạch , gặp tiết Trung Thu , Bác cũng đã có thơ : Trong tù không rượu cũng không hoa Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ Khó mà dịch được một cách nào khác . Nhưng mấy chứ ” khó hững hờ ” chưa nói được cái bồn chồn náo nức trong nguyên văn :”Đối thử lương tiêu lại nhược hà?”.Trăng đẹp quá không biết làm thế nào bây giờ .Thôi thì đành : Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ . Từ trong bóng tối nhà lao tâm hồn của Bác vẫn hướng ra ánh sáng .Dĩ nhiên là có ánh trăng gọi Bác .Song nếu không có tâm hồn thì ánh trăng vẫn ở bên ngoài , và nhà tù vẫn cứ tối tăm . Bác đã đưa ánh sáng của trăng vào trong nhà tù . Một bài thơ đầy ánh sáng làm cho nhà tù đen tối nhất .
Thơ văn là nguồn cảm hứng của cuộc sống,vì vậy tôi đã đọc rất nhiều các bài thơ để cảm nhận những ý nghĩa tốt đẹp ấy , nhưng đối với tôi bài thơ “Ngắm Trăng”(Vọng Nguyêt) trích trong cuốn sách nổi tiếng ” Nhật ký trong tù ” của tác giả Hồ Chí Minh-một nhà thơ , một vị lãnh tự vĩ đại của dân tộc đã để lại trong tôi những cảm xúc khó phai mờ .Trước hết ,hai câu đầu đó là hoàn cảnh của Bác trong nhà tù Tưởng Giới Thạch đầy khó khăn gian khổ . Trong câu thơ thứ nhất sử dụng điệp ngữ và biện pháp liệt kê , nhấn mạnh những khó khăn thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần .Thêm vào đó , câu hỏi tu từ xuất hiện ở câu thơ thứ hai thể hiện thái độ của Bác trước một đêm trăng đẹp , tâm hồn xao xuyến , luôn vượt lên hoàn cảnh thiếu thốn dành trọn tâm hồn mình cho vẻ đẹp thiên nhiên . Dù cho trong cảnh tù đày thiếu thốn , khó khăn nhưng không ngăn cản được tâm hồn của Bác đến với trăng .Tiếp đến là hai câu thơ cuối bài , tác giả sử dụng nghệ thuật đối lập thể hiện sự đồng điệu giữa người với trăng , Bác hướng lên cao , trăng soi xuống thấp , hòa hợp cùng nhau . Không những thế tác giả còn sử dụng phép nhân hóa ở hai câu thơ cuối cùng , trăng trở thành tri ân tri kỉ bầu bạn cùng Bác trong hoàn cảnh tù đày . Bác không còn là tù nhân mà là thi nhân tự tại ngắm trăng ,ung dung vượt lên hoàn cảnh tù túng . Qua đó , ta thấy được tình yêu trăng , tình yêu thiên nhiên của Bác đồng thời cho ta thấy sự lạc quan tự tại trong cảnh tù đày của Bác .
Bác đặc biệt yêu trăng . Ngay trong nhà tù Tưởng Giới Thạch , gặp tiết Trung Thu , Bác cũng đã có thơ :
Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ
Khó mà dịch được một cách nào khác . Nhưng mấy chứ ” khó hững hờ ” chưa nói được cái bồn chồn náo nức trong nguyên văn :”Đối thử lương tiêu lại nhược hà?”.Trăng đẹp quá không biết làm thế nào bây giờ .Thôi thì đành :
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ .
Từ trong bóng tối nhà lao tâm hồn của Bác vẫn hướng ra ánh sáng .Dĩ nhiên là có ánh trăng gọi Bác .Song nếu không có tâm hồn thì ánh trăng vẫn ở bên ngoài , và nhà tù vẫn cứ tối tăm . Bác đã đưa ánh sáng của trăng vào trong nhà tù . Một bài thơ đầy ánh sáng làm cho nhà tù đen tối nhất .
Thơ văn là nguồn cảm hứng của cuộc sống,vì vậy tôi đã đọc rất nhiều các bài thơ để cảm nhận những ý nghĩa tốt đẹp ấy , nhưng đối với tôi bài thơ “Ngắm Trăng”(Vọng Nguyêt) trích trong cuốn sách nổi tiếng ” Nhật ký trong tù ” của tác giả Hồ Chí Minh-một nhà thơ , một vị lãnh tự vĩ đại của dân tộc đã để lại trong tôi những cảm xúc khó phai mờ .Trước hết ,hai câu đầu đó là hoàn cảnh của Bác trong nhà tù Tưởng Giới Thạch đầy khó khăn gian khổ . Trong câu thơ thứ nhất sử dụng điệp ngữ và biện pháp liệt kê , nhấn mạnh những khó khăn thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần .Thêm vào đó , câu hỏi tu từ xuất hiện ở câu thơ thứ hai thể hiện thái độ của Bác trước một đêm trăng đẹp , tâm hồn xao xuyến , luôn vượt lên hoàn cảnh thiếu thốn dành trọn tâm hồn mình cho vẻ đẹp thiên nhiên . Dù cho trong cảnh tù đày thiếu thốn , khó khăn nhưng không ngăn cản được tâm hồn của Bác đến với trăng .Tiếp đến là hai câu thơ cuối bài , tác giả sử dụng nghệ thuật đối lập thể hiện sự đồng điệu giữa người với trăng , Bác hướng lên cao , trăng soi xuống thấp , hòa hợp cùng nhau . Không những thế tác giả còn sử dụng phép nhân hóa ở hai câu thơ cuối cùng , trăng trở thành tri ân tri kỉ bầu bạn cùng Bác trong hoàn cảnh tù đày . Bác không còn là tù nhân mà là thi nhân tự tại ngắm trăng ,ung dung vượt lên hoàn cảnh tù túng . Qua đó , ta thấy được tình yêu trăng , tình yêu thiên nhiên của Bác đồng thời cho ta thấy sự lạc quan tự tại trong cảnh tù đày của Bác .