Nêu suy nghĩ về nhân vật ông giáo trong tác phẩm lão Hạc bằng 1 đoạn văn
0 bình luận về “Nêu suy nghĩ về nhân vật ông giáo trong tác phẩm lão Hạc bằng 1 đoạn văn”
Trong câu truyện “Lão Hạc” của nhà văn Nam Cao xoay quanh câu chuyện về cuộc sống chật vật,bi thương của Lão Hạc. Tuy nhiên,chúng ta đã quên rằng còn có một người bạn luôn bên cạnh Lão Hạc, là người đồng cảm với số phận của Lão Hạc và cũng như là người chứng kiến và gián tiếp kể lại câu chuyện của ông ấy. Đó là ông giáo! Ông giáo đối với em là một nhân vật quan trọng và là một yếu tố không thể thiếu trong câu chuyện trên. Với tình cảnh cũng khổ cực không kém ai nhưng lại luôn là người bạn đáng tin cậy của Lão Hạc. Gác bỏ mọi sự chống đối từ vợ,ông giáo vẫn cố gắng giấu vợ đem đồ ăn cho Lão Hạc. Chắc rằng ông giáo đã đáng tin lắm nên Lão Hạc mới tin tưởng và chia sẽ nổi buồn của mình cho ông. Ông Giáo là một người hiểu chuyện đời tuy Ông Giáo cũng là một nông dân nghèo khó nhưng ông vẫn luôn giữ tấm lòng lương thiện không làm những chuyện ác nhân thất đức dù rơi vào bước đường cùng. Qua những lời lẽ trên chúng ta đã cảm nhận được từ ông Giáo đó là một người bạn đáng tin cậy, một người phó mặt cho số phận nhưng lại luôn giữ vững lập trường,lương tâm trong trắng. Em rất cảm mộ ông ấy một,cảm mộ chính sự chính trực và trái tim lương thiện từ ông Giáo.
Ông Giáo là người bạn thân nhất của Lão Hạc và cũng là người kể lại câu chuyện trên. Ông là một người tri thức nghèo. Nghề giáo trong xã hội ấy thường bị thất nghiệp cho nên mọi ước mơ, lí tưởng của tuổi trẻ đành bỏ dở và phai nhạt dần. Giống như lão Hạc phải bán đi con chó của mình thì vì hoàn cảnh mà ông Giáo cũng phải bán đi đống sách quý từ bao lâu nay của ông. Ông đã thấy được phẩmchất cao quý của lão Hạc và rất trân tọng lão Hạc. Ông Giáo cũng đã đưa ra quan điẻm của mình về cách nhìn nhận một con người. Nhưng rồi chính ông cũng đã hiểu lầm lão Hạc sau khi nghe Binh Tư kể chuyện. Mọi việc rồi cũng sáng rõ nhưng dường như đã quá muộn rồi vì lão Hạc đã không còn trên đời này nữa. Tóm lại ông giáo là người tri thức, không may mắn nhưng vẫn có tấm lòng nhân hậu cao quý, có cái nhìn cảm thôn đói với những người nôgn dân hiền lành.
Trong câu truyện “Lão Hạc” của nhà văn Nam Cao xoay quanh câu chuyện về cuộc sống chật vật,bi thương của Lão Hạc. Tuy nhiên,chúng ta đã quên rằng còn có một người bạn luôn bên cạnh Lão Hạc, là người đồng cảm với số phận của Lão Hạc và cũng như là người chứng kiến và gián tiếp kể lại câu chuyện của ông ấy. Đó là ông giáo! Ông giáo đối với em là một nhân vật quan trọng và là một yếu tố không thể thiếu trong câu chuyện trên. Với tình cảnh cũng khổ cực không kém ai nhưng lại luôn là người bạn đáng tin cậy của Lão Hạc. Gác bỏ mọi sự chống đối từ vợ,ông giáo vẫn cố gắng giấu vợ đem đồ ăn cho Lão Hạc. Chắc rằng ông giáo đã đáng tin lắm nên Lão Hạc mới tin tưởng và chia sẽ nổi buồn của mình cho ông. Ông Giáo là một người hiểu chuyện đời tuy Ông Giáo cũng là một nông dân nghèo khó nhưng ông vẫn luôn giữ tấm lòng lương thiện không làm những chuyện ác nhân thất đức dù rơi vào bước đường cùng. Qua những lời lẽ trên chúng ta đã cảm nhận được từ ông Giáo đó là một người bạn đáng tin cậy, một người phó mặt cho số phận nhưng lại luôn giữ vững lập trường,lương tâm trong trắng. Em rất cảm mộ ông ấy một,cảm mộ chính sự chính trực và trái tim lương thiện từ ông Giáo.
Ông Giáo là người bạn thân nhất của Lão Hạc và cũng là người kể lại câu chuyện trên. Ông là một người tri thức nghèo. Nghề giáo trong xã hội ấy thường bị thất nghiệp cho nên mọi ước mơ, lí tưởng của tuổi trẻ đành bỏ dở và phai nhạt dần. Giống như lão Hạc phải bán đi con chó của mình thì vì hoàn cảnh mà ông Giáo cũng phải bán đi đống sách quý từ bao lâu nay của ông. Ông đã thấy được phẩmchất cao quý của lão Hạc và rất trân tọng lão Hạc. Ông Giáo cũng đã đưa ra quan điẻm của mình về cách nhìn nhận một con người. Nhưng rồi chính ông cũng đã hiểu lầm lão Hạc sau khi nghe Binh Tư kể chuyện. Mọi việc rồi cũng sáng rõ nhưng dường như đã quá muộn rồi vì lão Hạc đã không còn trên đời này nữa. Tóm lại ông giáo là người tri thức, không may mắn nhưng vẫn có tấm lòng nhân hậu cao quý, có cái nhìn cảm thôn đói với những người nôgn dân hiền lành.