Ngày hôm qua là một ngày thật vui với em, vì em đã khiến bố mẹ và thầy cô tự hào về việc mình làm. Và sau đây là câu chuyện đó của em Bầu trời buổi

Ngày hôm qua là một ngày thật vui với em, vì em đã khiến bố mẹ và thầy cô tự hào về việc mình làm. Và sau đây là câu chuyện đó của em
Bầu trời buổi sáng trong xanh, gió vẫn thổi nhẹ nhẹ. Đang đi bộ đến trường, từ xa em nhìn thấy một vật gì đó màu nâu nâu, trông rất giống 1 chiiéc ví. Em mới chạy lại xem thì thật bất ngờ, đó là1 chiếc ví thật. Và càng bất ngờ hơn khi mở ra, bên trong đó có rất nhiều tiền kèm 1 vài giấy tờ. Em nhìn quanh không thấy ai rồi mới nghĩ thầm ” Sao ai lại đánh rơi chiếc ví thế nhỉ”. Lúc ấy nội tâm em đấu tranh rất dữ dội, 1 bên là lấy tiền đó đi mua gì đó, hai là đem nộp cho nhà trường để tìm người đã đánh mất. Nhưng em lại nghĩ đến những lời bố mẹ và thầy cô dạy bảo, vậy nên em đã chọn cách thứ 2.
Vào đầu buổi học, em lên thưa chuyện với cô gióa về việc mất tiền ra sao và nhặt được chiếc ví kia như thế nào. Cô giáo sau đó đã khen ngợi em rồi đưa em ra trụ sở công an phường để trình bào về việc nhặt được của rơi. Cô giáo cũng gọi điện về cho bố mẹ em để thông báo về sự việc.
– Đây là việc làm đáng khen ngợi. Nhặt được của rơi con phải biết tìm cách trả lại người đánh mất. Bố mẹ rất vui vì con nhận ra điều đó.
Vài ngày sau, cuối cùng chiếc ví ấy cũng đã có thể tìm được về với chủ nhân của nó. Cô ấy cảm ơn em rối rít, sau đó em mới biết rằng việc làm ấy , sự thật thà ấy của mình thật có ý nghĩa. Người phụ nữ ấy vừa nói vừa khóc trong nước mắt:
– Cô cảm ơn cháu nhiều lắm. Đây là số tiền cô mang đi để chữa bệnh cho con trai cô. Nhưng vội vàng quá lại đánh rơi mất, thật may là có người như cháu nhặt được. Cháu ngoan lắm, thực sự cảm ơn cháu rất nhiều.
Em lúc ấy cũng rất xúc động. Buổi tối hôm ấy gia đình em cùng cô giáo có đến thăm con trai cô và không quên gửi những lời chúc tốt đẹp cùng sự giúp đỡ chân thành nhất.
Các bạn viết dàn ý của bài trên hộ mình nhé.

0 bình luận về “Ngày hôm qua là một ngày thật vui với em, vì em đã khiến bố mẹ và thầy cô tự hào về việc mình làm. Và sau đây là câu chuyện đó của em Bầu trời buổi”

  1. Đề bài : Kể một việc tốt mà em đã làm khiến cho bố mẹ vui lòng.

    DÀN Ý :

    I/ MB :

    – Giới thiệu và làm sáng tỏ vấn đề, câu chuyện mà bản thân định hướng đến.

    II/ TB :

    + Thời gian, địa điểm ?

    – Vào buổi sáng trời trong xanh, gió thổi nhè nhẹ.

    –  Đang đi trên đường tới trường.

    + Diễn biến câu chuyện :

    – Từ xa em nhìn thấy một vật gì đó màu nâu nâu, trông rất giống 1 chiếc ví, khi đến gần thì thấy đó đúng là chiếc ví.

    –  Khi mở ra, bên trong đó có rất nhiều tiền kèm 1 vài giấy tờ.

    – Bản thân nhìn quanh không thấy ai rồi mới nghĩ thầm ” Sao ai lại đánh rơi chiếc ví thế nhỉ”.

    – Lúc ấy trong tâm trí xuất hiện hai ý nghĩ : 1 bên là lấy tiền đi mua, hai là đem nộp cho nhà trường để tìm người đã đánh mất.

    – Vì nghĩ đến lời căn dặn của người lớn nên em chọn suy nghĩ thứ hai.

     –  Vào đầu buổi học, em lên thưa chuyện với cô gióa về việc mình nhặt được chiếc ví.

    – Cô giáo nghe vậy liền khen em và đưa em đến trụ sở công an phường để trình báo, đồng thời liên hệ với bố mẹ về việc làm đúng đắn của em.

    – Khi đến nơi bố mẹ đã nói rằng bản thân mình rất tự hào khi con đã biết làm theo lời căn dặn ” nhặt được của rơi trả người đánh mất”.

      Vài ngày sau thì chủ nhân chiếc ví đã nhận lại nó, người phụ nữ đấy rối rít cảm ơn và nói với tôi rằng đây là số tiền mà bản thân đem đi chữa bệnh cho con trai nhưng do đi vội nên đánh rơi mất.

    III/ KB :

     – Khi làm xong em cảm thấy như thế nào? Em đã làm gì khi nghe xong câu chuyện của người đánh rơi ví kia?

    + Nghe xong câu chuyện, em rất xúc động vì vậy tối hôm đó em và cô giáo, gia đình đã đến thăm và dành cho con trai cô ấy những lời chúc cùng sự giúp đỡ nhất.

    Bình luận

Viết một bình luận