Ngày mai em có bài kiểm tra, viết 1 đoạn văn nêu cảm nhận về nhân vật Vũ Nương khoảng 150 chữ, em chưa viết cái kết được ạ, xin ý kiến mng góp ý và sửa lỗi ạ, vì em viết hơi dài nên có gì mọi người cho nó ngắn lại cũng được, miễn là đủ 150 chữ:
Vũ Thị Thiết hay còn gọi là Vũ Nương, là một người tính tình thùy mị, nết na, không những thế mà còn tư dung tốt đẹp. Nàng luôn hết lòng vì gia đình, hiếu thảo với mẹ chồng, thủy chung với chồng và rất mực yêu thương con. Trong cuộc sống vợ chồng hàng ngày, nàng luôn không để xảy ra mối quan hệ bất hòa với chồng. Khi chồng phải đi lính, nàng bày tỏ sự thương nhớ và thề sẽ giữ một lòng với chồng. Sau khi chồng đi lính, nàng luôn làm tròn bổn phận là một người con dâu hiếu thảo với mẹ chồng. Khi mẹ chồng bị bệnh, nàng hết sức chạy chữa khắp nơi và lựa lời khôn khéo khuyên lơn mẹ chồng, song bà không qua khỏi. Khi mẹ chồng mất, nàng hết lời thương xót, lo việc chạy chữa đám tang cho mẹ chồng như đối với cha mẹ của mình. Không chỉ là một người vợ yêu chồng, một người con dâu hiếu thảo mà Vũ Nương còn là một người mẹ yêu thương con hết mực. Vì thương bé Đản quá nhớ cha, nàng đã chỉ bóng mình trên tường là cha Đản. Nàng còn là một người có lòng tự trọng, khi bị nghi oan nàng đã chọn gieo mình xuống sông để chứng minh sự trong sạch của mình chứ không sống một cuộc sống bị người đời dị nghị.
em tham khảo nha:
Nhân vật Vũ Nương được khắc họa trong câu chuyện là người phụ nữ vừa đẹp người vừa đẹp nết nhưng lại có số phận bất hạnh. Nàng là một người tính tình thùy mị, nết na, không những thế mà còn tư dung tốt đẹp. Nàng luôn hết lòng vì gia đình, hiếu thảo với mẹ chồng, thủy chung với chồng và rất mực yêu thương con. Trong cuộc sống vợ chồng hàng ngày, nàng luôn không để xảy ra mối quan hệ bất hòa với chồng, bày tỏ sự thương nhớ và thề sẽ giữ một lòng với chồng khi chồng đi lính. Khi mẹ chồng bị bệnh, nàng hết sức chạy chữa khắp nơi và lựa lời khôn khéo khuyên lơn mẹ chồng, hết lời thương xót, lo việc đám tang cho mẹ chồng như đối với cha mẹ của mình. Không những thế, Vũ Nương còn là một người mẹ yêu thương con hết mực. Vì thương bé Đản quá nhớ cha, nàng đã chỉ bóng mình trên tường là cha Đản, bù đắp sự thiếu thốn tình cảm cho con. Thế nhưng nàng lại có số phận bất hạnh. Trương Sinh đi lính về, do hiểu lầm về lời nóicon trẻ mà đã đánh đuổi Vũ Nương đi mặc cho nàng phân trần. Cách xử sự hồ đồ độc đoán của Trương Sinh đã dẫn đến cái chết thảm khốc của Vũ Nương, một sự bức tử mà kẻ bức tử lại hoàn toàn vô can. Như vậy, Vũ Nương, một người phụ nữ xinh đẹp, rất mực hiếu thảo, một dạ thuỷ chung với chồng, hết lòng vun đắp hạnh phúc gia đình, song lại phải chết một cách oan uổng, đau đớn.