nghị luận về khổ 3,4 của tác phẩm Viếng Lăng Bác – Viễn Phương *mong mn đừng chép mạng ạ

nghị luận về khổ 3,4 của tác phẩm Viếng Lăng Bác – Viễn Phương
*mong mn đừng chép mạng ạ

0 bình luận về “nghị luận về khổ 3,4 của tác phẩm Viếng Lăng Bác – Viễn Phương *mong mn đừng chép mạng ạ”

  1. Bài làm:

    Mạch cảm xúc của tác giả tiếp tục với những dòng cảm xúc tiếc thương vô hạn,cho dù cố giấu đi những dòng cảm xúc ấy nhưng vẫn đủ sức lay động trái tim của hàng triệu người:
    “Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
    Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền
    Dẫu biết trời xanh là mãi mãi
    Mà sao nghe nhói ở trong tim”
    Bác nằm ở đây giữa một vầng ánh sáng hiền hòa.Ánh sáng ấy được nhà thơ miêu ta như vầng trăng gần gũi,nên thơ.Suốt cuộc đời,Bác chưa bao giờ có một giấc ngủ trọn vẹn:
    “Đêm nay Bác ngồi đó
    Đêm nay Bác không ngủ
    Vì một lẽ thường tình
    Bác là Hồ Chí Minh”
    Liên tưởng đến câu thơ này càng khiến ta thêm nghẹn ngào,thành kính trước giấc ngủ ngàn thu đã phần nào yên giấc của Bác.Hai câu thơ đối lập”Vẫn biết-Mà sao”,Viễn Phương dẫu biết rằng Bác ra đi ngưng sự nghiệp vẫn sống mãi trong lòng mỗi người.Dẫu biết nhưng từ trong sâu thẳm con tim của Viễn Phương vãn quặn lên những nỗi đâu vô tận.
    Nhưng rồi cuộc sum họp nào rồi cũng chia kìa,đứng trước lăng Bác trong niềm cảm xúc vô bờ,chạnh nghĩ đến việc trở về miền Nam,nhà thơ đã không kìm được nỗi niềm thương nhớ:
    “Mai về miền Nam thương trào nước mắt
    Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác
    Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây
    Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.
    Lời thơ nghẹn ngào,nức nở,cảm xúc nhớ thương được bộc lộ một cách trực tiếp “thương trào nước mắt” không chỉ là cảm xúc của Viễn Phương mà ông nhưng đang nói hộ tấm lòng của muôn vàn những trái rin khác khi phải xa chốn thiêng liêng này.Cùng với nỗi niềm yêu thương vô hạn,tác giả nói lên muôn vàn lời ước nguyện.Điệp ngữ “Muốn làm” khẳng định một cách mạnh mẽ,ước gì ta có thể biến thành những gì thân yêu quanh lăng Bác để mãi mãi được chiêm nghưỡng Bác,cuộc đời và tâm hồn Bác.Một con chim nhỏ góp tiếng hót làm vui những bình minh của Bác,một đóa hoa góp mùi hương làn thơm không gian quanh Bác hay một cây tre trong hàng tre xanh xanh Việt Nam tỏa bóng nát dịu dàng quê hương Bác,tất cả đều làm Bác vui và cho Bác ngủ an giấc hơn.Đây cũng chính là ước nguyện của hàng triệu con tim người Việt sau một lần ra thăm lăng Bác.Câu thơ kết thúc trầm lắng nhưng sao tâm hồn nhà thơ lại vút lên cao.
    “Thơ khởi sự từ tân hồn,vượt lên bằng tần ngùn và động lại nhờ tấn lòng người viết”.Quả thật,bài thơ “Viếng lăng Bác” đã để lại dòng cảm xúc xót thương biết bao trong lòng người đọc suốt 4,5 năn qua bởi thành công về cả nội dung lẫn nghệ thuật.Bài thơ có lẽ đã mang đến cho ta những cản xúc sâu sắc về Bác Hồ kính yêu với những công lao vĩ đại mà người đã cống hiến,hy sinh cho dân tộc.Với ý nghĩa đó,bài thơ thực sự đã trở thành nén tân hương thành kính của nhà thơ cũng như của nhân dân cả nước kính dâng lên Bác:
    “Nếu là chim tôi sẽ là loài bồ câu trắng
    Nếu là hoa tôi sẽ là một đóa hướng dương
    Nếu là mây tôi sẽ là một vầng mây ấm
    Là người tôi sẽ chết cho quê hương”.
    (Tự nguyện_Trương Quốc Khánh)

    Bình luận

Viết một bình luận