Người ấy (bạn bè, thầy cô giáo, người thân,…) sống mãi trong tôi. ( có sử dụng yếu tố tự sự, miêu tả và biểu cảm) ( Không chép mạng₫

Người ấy (bạn bè, thầy cô giáo, người thân,…) sống mãi trong tôi. ( có sử dụng yếu tố tự sự, miêu tả và biểu cảm) ( Không chép mạng₫

0 bình luận về “Người ấy (bạn bè, thầy cô giáo, người thân,…) sống mãi trong tôi. ( có sử dụng yếu tố tự sự, miêu tả và biểu cảm) ( Không chép mạng₫”

  1. @HỌC TỐT

    NGƯỜI ẤY SỐNG MÃI TRONG LÒNG TÔI

    DÀN Ý

    1. MB

    – Giới thiệu tình huống, cái cớ để nhớ về “người ấy”.

    2. TB

    a. Kể, tả, biểu cảm về “người ấy”.

    – “Người ấy” là ai? Bao nhiêu tuổi? Vóc dáng? Công việc? Tính tính? (Học tập thế nào? Có được thầy cô giáo tin tưởng không)?

    – Tình cảm của mình và “người ấy” ra sao?

    b. Kể lại diễn biến kỉ niệm giữa mình và “người ấy” (có đan xen miêu tả và biểu cảm)

    – Kỉ niệm gì?

    – Thời gian nào? (cách đây bao nhiêu năm?)

    – Diễn biến của sự việc (sự hiểu lầm? khó khăn được giúp đỡ? mắc lỗi với “người ấy”)?

    – Kết thúc sự iệc: Nhận được sự tha thứ của “người ấy”, vượt qua chính mình nhờ sự động viên của người ấy…

    3. KB

    – Khẳng định tình cảm của mình với người ấy không bao giờ phai nhạt, đổi thay.

    BÀI LÀM THAM KHẢO

    “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào

    Lòng mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”

             Những câu hát sâu lắng, đầy xúc động đã khắc sâu vào tâm trí tôi từ lúc nào không hay. Mỗi lần được lắng nghe, tôi dường như nghe vang vọng trong trái tim một thứ xúc cảm đầy bâng khuâng, xao xuyến đang chảy trong người tôi. Có lẽ đó là sự nhớ nhung về những kỉ niệm giữa tôi và mẹ. Mẹ là người đã ban tặng tôi ánh sáng của cuộc đời, là người không ngại hi sinh mà làm tất cả vì tôi. Đó là người luôn sống mãi trong lòng tôi.

             Vì yêu mẹ, từ ngoại hình đến những kỉ niệm đều in đậm trong tâm thức của tôi. Năm nay mẹ tôi đã ngoài bốn mươi tuổi, trong bốn mươi năm cuộc đời ấy là bao khó khăn, mệt nhọc mẹ vất vả gánh trên vai. Mẹ sở hữu vóc dáng thon thả và nhanh nhẹn cùng với nước da bánh mật khiến mẹ trông năng động và trẻ trung hơn. Tính cách của mẹ vô cùng phóng khoáng và thân thiện. Tôi nhớ như in ngày còn bé thơ, giọng hát ngọt ngào và lời ru trầm bổng của mẹ đã đưa tôi vào giấc ngủ êm đềm. Mẹ tôi sẽ không ngại khó chỉ tôi có một cuộc sống bình yên dù phải trải qua bao nhiêu sóng gió, thử thách; vì vậy theo mẹ chính là đôi bàn tay ram ráp, vất vả lam lũ vì tôi. Trong gia đình, mẹ là người đảm đang, tháo vát, nhanh nhẹn và giàu đức hy sinh. Hằng ngày, mẹ dậy sớm để lo cơm nước, giặt giũ quần áo; có những buổi trời đêm, mẹ làm việc đến tận sáng hôm sau. Tôi nhìn mẹ như vậy mà thấy xót xa đến nao lòng. Và mẹ tôi cũng vô cùng khéo léo, từ việc nấu ăn và trang trí nhà cửa cũng thấy mẹ khéo đến chừng nào! Những món ăn đậm đà, mang màu sắc bắt mắt tuy giản dị nhưng vô cùng ngon miệng và giàu dinh dưỡng. Những bức tranh mẹ thêu từ vô tri vô giác bỗng trở nên có hồn và lôi cuốn hơn. Không chỉ vậy, đức hi sinh của mẹ thể hiện qua cử chỉ, hành động, lời nói dù chỉ là trong âm thầm. Mỗi bữa cơm, phần ngon mẹ đều dành cho chồng con cả; nhìn mọi người ăn uống ngon miệng, mẹ không khỏi xúc động và nghẹn ngào. Vào những buổi hè nóng nực, bố đi làm về là một chai bia mát lạnh, tôi thì có cốc nước ép hoa quả chứa chan bao tình yêu thương của mẹ. Hay vào thời tiết mùa đông, khi mọi người còn đang say giấc nồng, mẹ là người đã dém chăn cho chúng tôi để không bị lạnh. Đối với mẹ, gia đình tựa lẽ sống, là niềm vui, là niềm hạnh phúc của mẹ. Từ đó mà tôi càng thêm yêu mẹ hơn nữa!

    “Con dù lớn vẫn là con của mẹ

    Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con”

    Dòng thơ được viết dưới ngòi bút tinh tế của nhà thơ Chế Lan Viên quả thật đã làm tôi cảm động. Nó đã biểu lộ được tình mẫu tử thiêng liêng, đó là thứ tình cảm đẹp đẽ nhất trên đời. Thứ tình cảm tươi đẹp ấy đã giúp bao con người trưởng thành và ngày một khôn lớn. Và cũng từ thứ tình cảm đó mà tôi và mẹ có rất nhiều kỉ niệm mà không thể quên được. Tôi nhớ như in tháng ngày còn thơ bé, mẹ là người đầu tiên chăm sóc tôi, là người luôn lo lắng, quan tâm tôi một cách chu đáo nhất. Về chuyện học hành, mẹ tôi không bao giờ áp lực để tôi không bị căng thẳng và mệt mỏi. Mỗi lần được điểm cao, mẹ tôi thường không nói gì nhiều, mẹ chỉ dặn hãy nỗ lực và phấn đấu để xứng đáng với thành tích của mình. Tôi không trách mẹ vô tâm vì tôi biết mẹ làm vậy để tôi không kiêu căng, ngạo mạn. Còn những khi điểm kém, cũng như bao phụ huynh khác, mẹ mắng nhẹ tôi nhưng sau đó sẽ an ủi để tôi có động lực cố gắng hơn. Hay chỉ đơn giản là mỗi lần tôi mắc lỗi, dù mẹ nghiêm khắc rất nghiêm khắc nhưng tôi vẫn thấy nét dịu dàng thẳm sâu trái tim mẹ. Thật tự hào khi được làm con của mẹ!

    “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc

    Đừng để buồn vương mắt mẹ nghe con!”

              Giống như thông điệp câu tục ngữ đã để lại, tôi sẽ cố gắng để đền đáp công ơn to lớn của mẹ, giữ gìn những kỉ niệm đẹp đẽ và sâu sắc giữa mẹ và tôi. Dù vẫn nhút nhát không nói ra, tôi vẫn giữ gìn ba chữ “Con yêu mẹ”! Mẹ sẽ luôn sống mãi trong lòng tôi.

    Bình luận

Viết một bình luận