những con người có lòng hiếu thảo yêu thương gia đình mn giúp mik với
0 bình luận về “những con người có lòng hiếu thảo yêu thương gia đình mn giúp mik với”
TẤM GƯƠNG THỨ 1 : Nguyễn Trãi (1380-1442)-danh nhân văn hóa nổi tiếng nước ta.
-Ông là tấm gương trung hiếu vẹn toàn trong lịch sử nước ta.Khi cha là Nguyễn Phi Khanh bị giặc Minh bắt, Nguyễn Trãi đi theo cha đến ải Nam Quan. Nguyễn Phi Khanh khuyên con trở về, mưu nghiệp lớn chống Minh. Nghe lời cha dặn, Nguyễn Trãi nếm mật nằm gai, bày mưu tính kế, góp phần quan trọng giúp nghĩa quân Lam Sơn giành thắng lợi. Câu chuyện của ông dạy người trẻ rằng, nỗ lực thành công cũng là cách đền đáp,báo hiếu cho cha mẹ.
TẤM GƯƠNG THỨ 2 : Vua Trần Anh Tông (1276-1320)- một vị vua nhà Trần.
–Khi mới lên nối ngôi, Trần Anh Tông thích rượu chè và thường đi chơi thâu đêm, có lần bị một số người “vô lại” ném gạch trúng đầu. Do vậy, ông bị Thượng hoàng Trần Nhân Tông (cha vua Trần Anh Tông) quở trách rất nghiêm khắc. Từ đó Anh Tông trở nên minh mẫn hơn.Lần khác, vì say rượu, vua lỡ buổi chầu, bị thái thượng hoàng Trần Nhân Tông trách phạt. Vua quỳ gối, dâng biểu tạ tội mới được tha lỗi. Từ đó, Trần Anh Tông không uống rượu nữa, không những thế, nhà vua còn không ưa những người nghiện rượu.Dù ở ngôi cao, nhà vua vẫn tôn trọng đạo hiếu, cẩn tuân lời dạy bảo của cha. Con người, dù thành công đến đâu hay có chức vị cao đến mấy, họ vẫn là một người con, cần không quên gốc gác, cũng như công lao sinh thành của cha mẹ.
TẤM GƯƠNG THỨ 3 : Vua Tự Đức (1829-1883) -Vị vua duy nhất sẵn sàng dâng roi cho mẹ đánh đòn trong sử Việt.
–Vua Tự Đức triều Nguyễn là người con hết sức có hiếu với mẹ, sẵn sàng để mẹ phạt roi khi mắc lỗi.Lên ngôi khi 18 tuổi, suốt gần 36 năm trị vì đất nước, vua Tự Đức rất coi trọng bổn phận làm con với mẹ là Hoàng Thái hậu Từ Dụ.
Lời kết : Còn rất nhiều tấm gương hiếu thảo trong cuộc sống ngày nay.Tuy cách báo hiếu của mỗi người chúng ta là khác nhau nhưng đều hướng đến tình yêu thương,báo đáp cho công lao nuôi dưỡng,sinh thành của cha mẹ ! 3 tấm gương mà tớ kể ở trên là ba trong những tấm gương tiêu biểu,được biết đến nhiều nhất !
Mẹ của chị Võ Thị Cúc tuổi đã ngoài 90, tinh thần không còn được minh mẫn, tai không còn nghe được, mắt đã mờ, không thể đi lại. Thương mẹ, chị luôn kiên nhẫn, ân cần chăm sóc, không một lời cãi lại mỗi khi mẹ cáu gắt lúc trái gió trở trời.
“Mẹ đã dạy tôi rất nhiều điều. Trong khoảng thời gian khủng hoảng của vợ chồng tôi, mẹ chính là tấm gương để tôi soi vào. Bà đã cho tôi niềm tin nhất định sẽ vượt qua khó khăn bằng chính tình yêu thương, sự bao dung và hy sinh vô bờ bến của bà. Lúc còn khỏe, bà giúp tôi vun vén, chắt chiu từng đồng để lo trong ngoài, sớm hôm chăm sóc các cháu để vợ chồng tôi yên tâm đi làm. Cũng chính bà đưa ra lời khuyên, vực dậy tinh thần những khi tôi muốn buông xuôi, gục ngã vì chồng không quan tâm đến gia đình. Mẹ cho tôi hiểu rằng niềm tin vào người bạn đời chính là cốt lõi của hạnh phúc. Nếu không có mẹ, không biết hôm nay gia đình tôi sẽ ra sao? Tôi rất may mắn khi còn có mẹ” – chị rưng rưng tâm sự.
Bây giờ, 2 con của anh chị đã trưởng thành, có việc làm ổn định, kinh tế khá hơn, chị vẫn làm hành chính ở một công ty chuyên về quảng cáo; đồng thời tham gia tích cực các hoạt động phong trào (chị là tổ trưởng tổ dân phố, Chi hội phó Chi hội Phụ nữ khu phố). Bận bịu với vô vàn công việc ngoài xã hội nhưng chị vẫn quán xuyến việc nhà, một tay chăm sóc, vệ sinh cho mẹ. “Dù có chút bận bịu và đôi khi rất mệt mỏi nhưng chỉ cần về nhà chia sẻ với mẹ, với chồng con là tôi lại thấy vui vẻ, như được nạp lại năng lượng vậy” – chị cười tươi.
Như mẹ mình, chị Cúc cố gắng trở thành tấm gương sáng cho con noi theo, luôn bên con lắng nghe, chia sẻ và từ lòng biết ơn, hiếu thảo đối với mẹ, sự bao dung đối với chồng con, chị đã hướng các con biết sống có nghĩa, có nhân, biết trân quý gia đình và yêu thương ông bà, cha mẹ.
Chị nhẹ nhàng chia sẻ: “Đối với tôi, hạnh phúc lớn nhất là được chăm sóc những người thân yêu, được nhìn thấy nụ cười của mẹ, sự vui vẻ của chồng con. Còn ước nguyện lớn nhất bây giờ là mẹ sống thật lâu, để tôi được chăm sóc, kể cho mẹ nghe nhiều điều hơn”.
Nhìn gia đình chị Võ Thị Cúc quây quần bên mâm cơm tối, không khó để nhận ra hạnh phúc không phải là điều gì quá lớn lao mà thật đơn giản với những ai mong muốn có nó.
ĐÂY LÀ BÀI VIẾT MK DÙNG ĐỂ THHAM GIA CUỘC THI “TÌNH THƯƠNG” Ở TRƯỜNG.
VOTE 5 SAO VÀ CHO MK XIN CÂU TRẢ LỜI HAY NHẤT NHÉ!
TẤM GƯƠNG THỨ 1 : Nguyễn Trãi (1380-1442)-danh nhân văn hóa nổi tiếng nước ta.
-Ông là tấm gương trung hiếu vẹn toàn trong lịch sử nước ta.Khi cha là Nguyễn Phi Khanh bị giặc Minh bắt, Nguyễn Trãi đi theo cha đến ải Nam Quan. Nguyễn Phi Khanh khuyên con trở về, mưu nghiệp lớn chống Minh. Nghe lời cha dặn, Nguyễn Trãi nếm mật nằm gai, bày mưu tính kế, góp phần quan trọng giúp nghĩa quân Lam Sơn giành thắng lợi. Câu chuyện của ông dạy người trẻ rằng, nỗ lực thành công cũng là cách đền đáp,báo hiếu cho cha mẹ.
TẤM GƯƠNG THỨ 2 : Vua Trần Anh Tông (1276-1320)- một vị vua nhà Trần.
–Khi mới lên nối ngôi, Trần Anh Tông thích rượu chè và thường đi chơi thâu đêm, có lần bị một số người “vô lại” ném gạch trúng đầu. Do vậy, ông bị Thượng hoàng Trần Nhân Tông (cha vua Trần Anh Tông) quở trách rất nghiêm khắc. Từ đó Anh Tông trở nên minh mẫn hơn.Lần khác, vì say rượu, vua lỡ buổi chầu, bị thái thượng hoàng Trần Nhân Tông trách phạt. Vua quỳ gối, dâng biểu tạ tội mới được tha lỗi. Từ đó, Trần Anh Tông không uống rượu nữa, không những thế, nhà vua còn không ưa những người nghiện rượu.Dù ở ngôi cao, nhà vua vẫn tôn trọng đạo hiếu, cẩn tuân lời dạy bảo của cha. Con người, dù thành công đến đâu hay có chức vị cao đến mấy, họ vẫn là một người con, cần không quên gốc gác, cũng như công lao sinh thành của cha mẹ.
TẤM GƯƠNG THỨ 3 : Vua Tự Đức (1829-1883) -Vị vua duy nhất sẵn sàng dâng roi cho mẹ đánh đòn trong sử Việt.
–Vua Tự Đức triều Nguyễn là người con hết sức có hiếu với mẹ, sẵn sàng để mẹ phạt roi khi mắc lỗi.Lên ngôi khi 18 tuổi, suốt gần 36 năm trị vì đất nước, vua Tự Đức rất coi trọng bổn phận làm con với mẹ là Hoàng Thái hậu Từ Dụ.
Lời kết : Còn rất nhiều tấm gương hiếu thảo trong cuộc sống ngày nay.Tuy cách báo hiếu của mỗi người chúng ta là khác nhau nhưng đều hướng đến tình yêu thương,báo đáp cho công lao nuôi dưỡng,sinh thành của cha mẹ ! 3 tấm gương mà tớ kể ở trên là ba trong những tấm gương tiêu biểu,được biết đến nhiều nhất !
MAY MẮN KHI CÓ MẸ
Mẹ của chị Võ Thị Cúc tuổi đã ngoài 90, tinh thần không còn được minh mẫn, tai không còn nghe được, mắt đã mờ, không thể đi lại. Thương mẹ, chị luôn kiên nhẫn, ân cần chăm sóc, không một lời cãi lại mỗi khi mẹ cáu gắt lúc trái gió trở trời.
“Mẹ đã dạy tôi rất nhiều điều. Trong khoảng thời gian khủng hoảng của vợ chồng tôi, mẹ chính là tấm gương để tôi soi vào. Bà đã cho tôi niềm tin nhất định sẽ vượt qua khó khăn bằng chính tình yêu thương, sự bao dung và hy sinh vô bờ bến của bà. Lúc còn khỏe, bà giúp tôi vun vén, chắt chiu từng đồng để lo trong ngoài, sớm hôm chăm sóc các cháu để vợ chồng tôi yên tâm đi làm. Cũng chính bà đưa ra lời khuyên, vực dậy tinh thần những khi tôi muốn buông xuôi, gục ngã vì chồng không quan tâm đến gia đình. Mẹ cho tôi hiểu rằng niềm tin vào người bạn đời chính là cốt lõi của hạnh phúc. Nếu không có mẹ, không biết hôm nay gia đình tôi sẽ ra sao? Tôi rất may mắn khi còn có mẹ” – chị rưng rưng tâm sự.
Bây giờ, 2 con của anh chị đã trưởng thành, có việc làm ổn định, kinh tế khá hơn, chị vẫn làm hành chính ở một công ty chuyên về quảng cáo; đồng thời tham gia tích cực các hoạt động phong trào (chị là tổ trưởng tổ dân phố, Chi hội phó Chi hội Phụ nữ khu phố). Bận bịu với vô vàn công việc ngoài xã hội nhưng chị vẫn quán xuyến việc nhà, một tay chăm sóc, vệ sinh cho mẹ. “Dù có chút bận bịu và đôi khi rất mệt mỏi nhưng chỉ cần về nhà chia sẻ với mẹ, với chồng con là tôi lại thấy vui vẻ, như được nạp lại năng lượng vậy” – chị cười tươi.
Như mẹ mình, chị Cúc cố gắng trở thành tấm gương sáng cho con noi theo, luôn bên con lắng nghe, chia sẻ và từ lòng biết ơn, hiếu thảo đối với mẹ, sự bao dung đối với chồng con, chị đã hướng các con biết sống có nghĩa, có nhân, biết trân quý gia đình và yêu thương ông bà, cha mẹ.
Chị nhẹ nhàng chia sẻ: “Đối với tôi, hạnh phúc lớn nhất là được chăm sóc những người thân yêu, được nhìn thấy nụ cười của mẹ, sự vui vẻ của chồng con. Còn ước nguyện lớn nhất bây giờ là mẹ sống thật lâu, để tôi được chăm sóc, kể cho mẹ nghe nhiều điều hơn”.
Nhìn gia đình chị Võ Thị Cúc quây quần bên mâm cơm tối, không khó để nhận ra hạnh phúc không phải là điều gì quá lớn lao mà thật đơn giản với những ai mong muốn có nó.
ĐÂY LÀ BÀI VIẾT MK DÙNG ĐỂ THHAM GIA CUỘC THI “TÌNH THƯƠNG” Ở TRƯỜNG.
VOTE 5 SAO VÀ CHO MK XIN CÂU TRẢ LỜI HAY NHẤT NHÉ!