Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu.
0 bình luận về “Những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu.”
1.Mở bài:
– Không khí tưng bừng đón chào ngày 20 – 11 ở trong trường lớp, ngoài xã hội. – Bản thân mình: nghĩ về thầy cô giáo và bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm vui buồn cùng thầy cô, trong đó có một kỉ niệm không thể nào quên.
2.Thân bài:
– Giới thiệu về kỉ niệm (câu chuyện):
+ Đó là kỉ niệm gì,buồn hay vui,xảy ra trong hoàn cảnh nào,thời gian nào?…
– Kể lại hoàn cảnh, tình huống diễn ra câu chuyện (kết hợp nghị luận và miêu tả nội tâm):
+ Kỉ niệm đó liên quan đến thầy(cô) giáo nào?
+ Đó là người thầy(cô) như thế nào?
+ Diện mạo, tính tình, công việc hằng ngày của thầy (cô).
+ Tình cảm,thái độ của học sinh đối với thầy cô.
– Diễn biến của câu chuyện:
+ Câu chuyện khởi đầu rồi diễn biến như thế nào? Đâu là đỉnh điểm của câu chuyện?…
+ Tình cảm, thái độ, cách ứng xử của thầy (cô) và những người trong cuộc, người chứng kiến sự việc.
– Câu chuyện kết thúc như thế nào? Suy nghĩ sau câu chuyện:Câu chuyện đã để lại cho em những nhận thức sâu sắc trong tình cảm, tâm hồn,trong suy nghĩ: tấm lòng, vai trò to lớn của thầy (cô), lòng biết ơn, kính trọng, yêu mến của bản thân đối với thầy (cô).
3.Kết bài:
Câu chuyện là kỉ niệm, là bài học đẹp và đáng nhớ trong hành trang vào đời của tuổi học trò.
hơi quen quen trường mik đang thi bài này tự nhiên có người dặt bài này hơi nghi là người ở trường mik nha
Trông cuộc sống chúng ta ai cũng có nhưng kỉ nhớ nhất như vui hay buồn và tôi cũng cũng tôi không thể nào quên được đó làm kỉ niệm đã dạy cho tôi trước khi ra ngoài cuộc sống bao la hiểm chở hay khó khăn .Đó là lúc tôi không thuộc bài .
Vào lúc , khi chuẩn bị về nhà cô giáo tôi có nhắc các em nhớ học thuộc bài và thật kĩ nhé . Cả lớp vang lên rất to “Vâng ạ “
Đêm hôm đó đang chuẩn bị học thì mấy đứa trẻ nhà bên cảnh mời đi no – en lúc đó tôi mới nhớ ra thì ra hốm này là no – en .Nhưng mấy đứa trẻ nói mãi lúc đó tôi mới nghĩ chắc tí nữa chơi hơi nhanh rồi nề rồi tôi nói ” ừ anh sẽ đi cùng các em nhé ” .Vì quá mải chơi nên tôi quên mất .
Khi đến đêm quá khuyê không thể học được nữa . Đầu tôi lại lóe ra sang mai dậy thật sớm rồi học là được ấy mà .Tưởng mọi truyện đã ổn thỏa nhưng không sang mai tôi dậy muộn quá không học được mặt buồn bã đi học.
Khi đến lúc kiểm tra tưởng cô sẽ không gọi mình à cô nói ” Mời em abc lên để cô kiểm trả bài nào ” .Lúc đó tôi nghĩ thôi xong rồi.Đến lên người tôi dun không thể nào tả đuọc và nói :em xin lỗi cô em không thuộc bài ” .Tưởng cô sẽ chửi và cho điểm kem mà cô nói ” em cố gắng lần sau nha ” .Lúc đó tôi mới bật khóc lên.
Sâu hôm đó tôi nghĩ rất nhiều và hứa hẹn sẽ để cô chủ nghiệm mình và các cô khác không phiền lòng mà vui vẻ nên tôi cố học chăm thuộc bài làm cho các cô nở nụ cười thật tươi.
1. Mở bài:
– Không khí tưng bừng đón chào ngày 20 – 11 ở trong trường lớp, ngoài xã hội.
– Bản thân mình: nghĩ về thầy cô giáo và bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm vui buồn cùng thầy cô, trong đó có một kỉ niệm không thể nào quên.
2. Thân bài:
– Giới thiệu về kỉ niệm (câu chuyện):
+ Đó là kỉ niệm gì,buồn hay vui,xảy ra trong hoàn cảnh nào,thời gian nào?…
– Kể lại hoàn cảnh, tình huống diễn ra câu chuyện (kết hợp nghị luận và miêu tả nội tâm):
+ Kỉ niệm đó liên quan đến thầy(cô) giáo nào?
+ Đó là người thầy(cô) như thế nào?
+ Diện mạo, tính tình, công việc hằng ngày của thầy (cô).
+ Tình cảm,thái độ của học sinh đối với thầy cô.
– Diễn biến của câu chuyện:
+ Câu chuyện khởi đầu rồi diễn biến như thế nào? Đâu là đỉnh điểm của câu chuyện?…
+ Tình cảm, thái độ, cách ứng xử của thầy (cô) và những người trong cuộc, người chứng kiến sự việc.
– Câu chuyện kết thúc như thế nào? Suy nghĩ sau câu chuyện:Câu chuyện đã để lại cho em những nhận thức sâu sắc trong tình cảm, tâm hồn,trong suy nghĩ: tấm lòng, vai trò to lớn của thầy (cô), lòng biết ơn, kính trọng, yêu mến của bản thân đối với thầy (cô).
3.Kết bài:
Câu chuyện là kỉ niệm, là bài học đẹp và đáng nhớ trong hành trang vào đời của tuổi học trò.
hơi quen quen trường mik đang thi bài này tự nhiên có người dặt bài này hơi nghi là người ở trường mik nha
@Gấu
Trông cuộc sống chúng ta ai cũng có nhưng kỉ nhớ nhất như vui hay buồn và tôi cũng cũng tôi không thể nào quên được đó làm kỉ niệm đã dạy cho tôi trước khi ra ngoài cuộc sống bao la hiểm chở hay khó khăn .Đó là lúc tôi không thuộc bài .
Vào lúc , khi chuẩn bị về nhà cô giáo tôi có nhắc các em nhớ học thuộc bài và thật kĩ nhé . Cả lớp vang lên rất to “Vâng ạ “
Đêm hôm đó đang chuẩn bị học thì mấy đứa trẻ nhà bên cảnh mời đi no – en lúc đó tôi mới nhớ ra thì ra hốm này là no – en .Nhưng mấy đứa trẻ nói mãi lúc đó tôi mới nghĩ chắc tí nữa chơi hơi nhanh rồi nề rồi tôi nói ” ừ anh sẽ đi cùng các em nhé ” .Vì quá mải chơi nên tôi quên mất .
Khi đến đêm quá khuyê không thể học được nữa . Đầu tôi lại lóe ra sang mai dậy thật sớm rồi học là được ấy mà .Tưởng mọi truyện đã ổn thỏa nhưng không sang mai tôi dậy muộn quá không học được mặt buồn bã đi học.
Khi đến lúc kiểm tra tưởng cô sẽ không gọi mình à cô nói ” Mời em abc lên để cô kiểm trả bài nào ” .Lúc đó tôi nghĩ thôi xong rồi.Đến lên người tôi dun không thể nào tả đuọc và nói :em xin lỗi cô em không thuộc bài ” .Tưởng cô sẽ chửi và cho điểm kem mà cô nói ” em cố gắng lần sau nha ” .Lúc đó tôi mới bật khóc lên.
Sâu hôm đó tôi nghĩ rất nhiều và hứa hẹn sẽ để cô chủ nghiệm mình và các cô khác không phiền lòng mà vui vẻ nên tôi cố học chăm thuộc bài làm cho các cô nở nụ cười thật tươi.