“Những thói quen tốt ta hình thành khi còn trẻ không tạo nên khác biệt nhỏ nào, đúng hơn, chúng tạo ra tất cả khác biệt.” (Aristotle) Không biết bao nhiêu lần tôi nghe những người trẻ quanh mình than buồn, chán, bảo không biết gì để làm. Và rồi không biết làm gì nên ta giết thời giờ với những thú vui nhỏ nhặt, rong chơi cho qua ngày đoạn tháng, ngủ vùi lười biếng hoặc chìm đắm vào yêu đương. Nhưng khi đã đi qua gần hết thời đôi mươi, ngấp nghé ở ngưỡng ba mươi, nhìn lại tôi mới thấy tiếc nuối. Thấy bây giờ cuộc sống có quá nhiều cơ hội, nhiều điều phải làm, nhiều thứ để học, mà mình lại không có đủ thời gian cho ngần ấy thứ. Nghĩ nếu mà mình biết những điều này khi còn đi học, khi mình còn trẻ tuổi, chắc hẳn cuộc sống của mình sẽ khác, chắc mình sẽ bớt đi nhiều vật vã gian nan. Ai có trải qua rồi mới hiểu, tuổi trẻ ngắn ngủi biết bao nhiêu. Thời gian một đi là không trở lại. Điều đáng quý nhất mà tuổi trẻ có được là thời gian, nhưng rất nhiều người trẻ không biết làm gì có ích với thời gian của họ. Trên thực tế, có rất nhiều điều để làm, khi người ta còn trẻ.
Thực hiện các yêu cầu sau:
Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích.
Câu 2. Theo đoạn trích, những người trẻ thường làm gì để giết thời giờ?
Câu 3. Việc tác giả trích dẫn câu nói của Aristotle có tác dụng gì?
Câu 4. Anh/ Chị có đồng tình với ý kiến: “Điều đáng quý nhất mà tuổi trẻ có được là thời gian” không? Vì sao?
Câu 1: PTBĐ chính được sử dụng trong đoạn trích là nghị luận
Câu 2: Theo đoạn trích, những người trẻ thường giết thời giờ bằng những thú vui nhỏ nhặt, rong chơi cho qua ngày đoạn tháng, ngủ vùi lười biếng hoặc chìm đắm vào yêu đương.
Câu 3:Câu nói của Aristotle giúp đoạn văn thuyết phục hơn cho vấn đề mà tác giả đặt ra và bàn luận, khẳng định rõ thói quen tốt thời trẻ tạo nên khác biệt rất lớn. Điều đó có tác động sâu sắc đến tư duy người đọc.
Câu 4: Đồng ý vì ở tuổi trẻ dù ngắn ngủi, một đi là không trở lại nhưng đó lại là là quãng thời gian sôi nổi, mãnh liệt nhất của đời người.Tuổi trẻ cho ta nhiều cơ hội để phát triển bản thân, sự nghiệp, cho ta những ý nghĩ táo bạo,mới mẻ, dám nghĩ dám làm, tích cực học tập, rèn luyện để rồi đến ngưỡng ba mươi, ta sẽ không phải tiếc nuối và cũng không còn nhiều thời gian để học mà cũng không phải nuối tiếc vì đã không học khi còn trẻ.