Nói về Cuộc sống trong khu cách ly, báo Tuổi trẻ ra ngày 17/4/2020 có đoạn: Cách đây vài tuần, những bức tranh của Nguyễn Tăng Quang – một du học sinh tại Anh – ký họa lại cuộc sống ở khu cách ly tập trung (Trường Quân sự Quân khu 7, TP.HCM) đã cho người xem nhiều cảm xúc đan xen. Tăng Quang vẽ các y bác sĩ, chiến sĩ làm nhiệm vụ trong khu cách ly và cũng vẽ những người bạn cùng phòng thú vị. Sau khi hoàn thành đợt cách ly, anh em trở về nhà và vừa vẽ thêm 20 bức kí họa để tặng bác sĩ trong Trường Quân sự. Khác với điều chúng ta hình dung về hàng rào chắn hay không khí căng thẳng với tiếng chuông, còi báo hiệu như một chiến khu, màu sắc tươi sáng trong bộ tranh lại mang đến những câu chuyện ân tình. Ở bức tranh vẽ chiến sĩ Huỳnh Dương, Tăng Quang nhắc đến chiếc móc khóa anh Dương tặng cho những người ở khu cách ly trong khoảnh khắc chia tay. Món quà được làm bằng tay và chọn theo con giáp của mỗi người. Còn trong bức vẽ về giờ cơm trưa, sự tận tình của những chiến sĩ mang cơm đến tận phòng, nhường phần ăn cho các bạn cách ly đã khiến Tăng Quang nhớ mãi. Bên cạnh những chia sẻ cảm động về sự gắn bó, điều tử tế; Tăng Quang cũng nói về nhóm bạn chung phòng với lối kể chuyện dí dỏm: màn cắt tóc tự xử, quầy tạp hóa trong khu cách ly của một cậu bạn bị “phá sản”…
Câu 1. Hãy ghi lại một cách ngắn gọn “những điều tử tế” mà Nguyễn Tăng Quang đã bắt gặp và ghi lại trong tranh của mình được nói tới trong đoạn trích trên.
Câu 2. Qua đoạn trích trên, em có cảm nhận như thế nào về tình cảm, thái độ của Nguyễn Tăng Quang với những người anh đã gặp gỡ trong khu cách li?