” Ôi! Trăm hai mươi lá bài đen đỏ, có cái ma lực gì mà run rủi cho quan mê được như thế? … Này này, đê vỡ mặc đê, nước sông dù nguy không bằng nước bà

By Iris

” Ôi! Trăm hai mươi lá bài đen đỏ, có cái ma lực gì mà run rủi cho quan mê được như thế? … Này này, đê vỡ mặc đê, nước sông dù nguy không bằng nước bài cao thấp. Đứng trên đê mà đốc kẻ cắm cừ, người đổ đất, lắm nỗi lầm than, sao bằng ngồi trong đình, đã sẵn kẻ bốc nọc người chia bài, nhiều đường thú vị.”
a. Tìm câu đặc biệt trong đoạn văn trên? Nêu tác dụng?
b. Câu cuối tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật gì?




Viết một bình luận