Phần 2
Câu 1 từ việc hiểu nội dung bài thơ trong phần 1 em hãy viết một bài văn khoảng 15 dòng nêu cảm nhận về hình ảnh cây tre là biểu tượng cho con người
Câu 2 trong ngày lễ đăng quang của lang liêu đã kể lại cho mọi người nghe về việc sáng tạo ra hai loại bánh dâng lên Thiên vương em hãy kể lại câu chuyện đó
Câu 1
Từ bao đời nay, cây tre Việt Nam chính là biểu tượng của làng quê, ngươi dân Việt Nam và còn là người bạn đồng hành cùng nhân dân VN qua biết bao thăng trầm lịch sử. Đầu tiên, cây tre Việt Nam chính là người bạn gắn bó cùng nhân dân VN trong kháng chiến. Câu chuyện cổ tích về Thánh gióng cầm gậy tre đánh giặc đã đi sâu vào tiềm thức của biết bao người dân VN. Trong những cuộc kháng chiến, tre bao bọc lấy làng quê của VN, là nơi trú ẩn của người dân. Những con người anh hùng đã dùng những thân tre để làm thành vũ khí đánh giặc, chẳng tiếc sự hy sinh để bảo vệ chủ quyền dân tộc. Thứ hai, tre chính là phần không thể thiếu trong đời sống thường ngày của nhân dân VN. Tre cống hiến tất cả thân thể của mình để làm thành các dụng cụ phục vụ đời sống. Dưới những bóng tre xanh là những mái đình làng bình yên, là chỗ vui chơi của những đứa trẻ. Tre chứng kiến biết bao niềm vui, nỗi buồn, những cuộc chia ly và đoàn tụ đẫm nước mắt của người dân. Cuối cùng, cây tre VN chính là nguồn cảm hứng của văn học. Tre bước vào những tác phẩm văn học như một hình tượng của người dân VN trung hậu, đảm đang, dũng cảm vượt qua mọi thử thách, khó khăn, gian khổ của chiến đấu, lẫn đời thường. Có thể nói, tre cùng con người VN ăn đời ở kiếp, gắn bó trong cuộc sống thường ngày và kháng chiến.
Câu 2:
Trong buổi lễ đăng quang, Lang Liêu vô cùng sung sướng và hạnh phúc khi mình được chọn làm người nối ngôi. Giờ đây, chàng có thể thực hiện những ước mơ mà mình ấp ủ từ lâu. Chàng muốn xây dựng một đất nước hòa bình và ấm no.
Đứng giữa tiếng hò reo mừng vui của quần thần và dân chúng, Lang Liêu xúc động nói: “Tôi có được ngày vui này là nhờ vào lễ vật dâng lên cúng Tiên vương đã làm vừa ý vua cha. Nhưng ít ai biết được sự ra đời của hai thứ bánh: bánh chưng và bánh giầy. Tôi kể lại sự tích của hai thứ bánh ấy.”
Khi chọn người nối ngôi, vua cha đã giao cho các hoàng tử một đề bài: “Nhân lễ Tiên vương, ai làm vừa ý ta, ta sẽ truyền ngôi cho. Tôi vốn là con trai thứ mười tám, so với các anh em, tôi là người thiệt thòi hơn vì mẹ tôi mất sớm. Quanh năm suốt tháng, tôi chỉ biết làm bạn với ngô khoai. Vốn yêu thích công việc đồng áng nên tôi luôn bận rộn. Tôi làm việc không lúc nào ngơi tay, thời gian tôi ở ngoài đồng nhiều hơn thời gian ở nhà. Và của cải duy nhất trong nhà tôi cũng chỉ có lúa gạo và ngô khoai là nhiều. Những thứ đó thì bình dân quá, đâu có thể sánh được với những sơn hào hải vị mà các anh tôi đã cho người đi khắp nơi tìm về. Càng nghĩ đến lễ vật dâng lên trong lễ Tiên vương, tôi càng lo lắng. Đêm đến, tôi cứ trằn trọc mãi, không tài nào ngủ được. Tôi gác tay lên trán, miên man suy nghĩ và thiếp đi lúc nào không hay biết. Trong mơ, tôi gặp một vị thần râu tóc bạc phơ, gương mặt hồng hào, hiền từ. Thần nhìn tôi và nói: “Trong trời đất, không gì quý bằng hạt gạo. Chỉ có gạo mới nuôi sống con người và ăn không bao giờ chán. Các thứ khác tuy ngon, hiếm nhưng mà người không làm ra được. Còn lúa gạo thì mình trồng lấy, trồng nhiều được nhiều, hãy lấy gạo làm bánh mà lễ Tiên vương”. Tỉnh dậy, lời thần vẫn còn văng vẳng bên tai. Tôi càng nghĩ càng thấy lời thần đúng. Thần đã gợi ý cho cách làm bánh, nhưng để làm ra được hai thứ bánh này tôi cũng phải mất mấy hôm. Sau đó tôi bèn chọn thứ gạo ngon, đem vo sạch, lấy đậu xanh, thịt lợn làm nhân, đem gói bằng lá dong, nấu một ngày cho nhừ. Vua cha đặt tên là bánh chưng, ngụ ý là Đất, còn nhân bánh tượng trưng cho cây cỏ, chim muông. Cũng loại gạo nếp ấy, tôi đổ lên, giã nhuyễn, nặn hình tròn. Vua cha gọi là bánh giầy, tượng trưng cho Trời. Hai thứ bánh một tượng trưng cho Trời, một tượng trưng cho Đất. Ngoài ra còn thể hiện sự giao hoa, hợp nhất giữa Trời và Đất.
Đến ngày lễ Tiên vương, trước vô vàn sơn hào hải vị, của ngon vật lạ từ khắp mọi miền đất nước, vua cha đã chọn mâm lễ vật của ta. Vua rất hài lòng và truyền ngôi cho ta.