Phân tích 3 khổ thơ đầu bài thơ đoàn thuyền đánh cá của Huy Cận
0 bình luận về “Phân tích 3 khổ thơ đầu bài thơ đoàn thuyền đánh cá của Huy Cận”
K1: Với đôi mắt quan sát sắc sảo, trí tưởng tượng phong phú, trái tim nhạy cảm và tài năng nghệ thuật điêu luyện, nhà thơ đã vẽ lên trước mắt chúng ta một khung cảnh lao động tuyệt vời trên biển. Mở đầu bài thơ như một bức tranh sơn màu lộng lẫy, màu sắc rực rỡ của buổi hoàng hôn
”Mặt trời…gió khơi”
Hai câu thơ đầu cho thấy cảnh đoàn thuyền đánh cá rời bến vào lúc hoàng hôn và không gian biển cả thật đáng yêu. Hình ảnh so sánh ”mặt trời như hòn lửa” đầy gợi cảm và độc đáo. Phía tây, mặt trời như hòn lửa đỏ rực đang lặn từ vào lòng đại dương mênh mông. Chỉ một hình ảnh đó thôi cũng làm nổi bật vẻ đẹp hùng vĩ và tráng lệ của cảnh hoàng hôn trên biển. Có thể nói, hoàng hôn trong thơ Huy Cận không buồn hiu hắt mà ngược lại rực rỡ, ấm áp. Sau khoảnh khắc mặt trời rời lặn là màn đêm buông xuống kết thúc một ngày. Với lối nói nhân hóa ”Sóng đã cài then, đêm sập cửa”. Huy Cận đã có sự liên tưởng đầy sáng tạo: vũ trụ bao lao là một ngôi nhà lớn, màn đêm trên biển là cánh cửa đang đóng sập lại và những làn sóng biển nối đuôi nhau chính là những then cài cửa đang cài cánh cửa màn đêm. Biển cả đang đi vào trạng thái nghĩ ngợi, yên tĩnh. Từ ”lại” cho ta biết đây là công việc đều đặn diễn ra hằng ngày trở thành một nếp sống quen thuộc của những người ngư dân vùng biển. Mặt khác, cũng cho ta biết nét đặc trưng của nghề đánh bắt cá ra khơi. Cứ màn đêm buông xuống, mọi người nghỉ ngơi thì những người đánh cá xa bờ lại tiếp tục một ngày lao động, công việc vĩnh viễn là như vậy nhưng họ lại ra khơi với tất cả niềm say sưa, hứng khởi. Tiếng hát của các chàng trai biển vang to như căng lên cùng cánh buồm lộng gió. Tiếng hát thể hiện niềm vui lớn của con người lao động được giải phóng ”Câu hát căng buồm cùng gió khơi” đây là cách nói độc đáo, sáng tạo của tác giả khiến ta tưởng như tiếng hát hòa cùng gió mạnh, thổi căng buồm đẩy thuyền phăng phăng rẽ sóng.
K1: Với đôi mắt quan sát sắc sảo, trí tưởng tượng phong phú, trái tim nhạy cảm và tài năng nghệ thuật điêu luyện, nhà thơ đã vẽ lên trước mắt chúng ta một khung cảnh lao động tuyệt vời trên biển. Mở đầu bài thơ như một bức tranh sơn màu lộng lẫy, màu sắc rực rỡ của buổi hoàng hôn
”Mặt trời…gió khơi”
Hai câu thơ đầu cho thấy cảnh đoàn thuyền đánh cá rời bến vào lúc hoàng hôn và không gian biển cả thật đáng yêu. Hình ảnh so sánh ”mặt trời như hòn lửa” đầy gợi cảm và độc đáo. Phía tây, mặt trời như hòn lửa đỏ rực đang lặn từ vào lòng đại dương mênh mông. Chỉ một hình ảnh đó thôi cũng làm nổi bật vẻ đẹp hùng vĩ và tráng lệ của cảnh hoàng hôn trên biển. Có thể nói, hoàng hôn trong thơ Huy Cận không buồn hiu hắt mà ngược lại rực rỡ, ấm áp. Sau khoảnh khắc mặt trời rời lặn là màn đêm buông xuống kết thúc một ngày. Với lối nói nhân hóa ”Sóng đã cài then, đêm sập cửa”. Huy Cận đã có sự liên tưởng đầy sáng tạo: vũ trụ bao lao là một ngôi nhà lớn, màn đêm trên biển là cánh cửa đang đóng sập lại và những làn sóng biển nối đuôi nhau chính là những then cài cửa đang cài cánh cửa màn đêm. Biển cả đang đi vào trạng thái nghĩ ngợi, yên tĩnh. Từ ”lại” cho ta biết đây là công việc đều đặn diễn ra hằng ngày trở thành một nếp sống quen thuộc của những người ngư dân vùng biển. Mặt khác, cũng cho ta biết nét đặc trưng của nghề đánh bắt cá ra khơi. Cứ màn đêm buông xuống, mọi người nghỉ ngơi thì những người đánh cá xa bờ lại tiếp tục một ngày lao động, công việc vĩnh viễn là như vậy nhưng họ lại ra khơi với tất cả niềm say sưa, hứng khởi. Tiếng hát của các chàng trai biển vang to như căng lên cùng cánh buồm lộng gió. Tiếng hát thể hiện niềm vui lớn của con người lao động được giải phóng ”Câu hát căng buồm cùng gió khơi” đây là cách nói độc đáo, sáng tạo của tác giả khiến ta tưởng như tiếng hát hòa cùng gió mạnh, thổi căng buồm đẩy thuyền phăng phăng rẽ sóng.