phân tích diễn biến tâm trạng của anh đội viên trong bài đêm nay bác không ngủ
0 bình luận về “phân tích diễn biến tâm trạng của anh đội viên trong bài đêm nay bác không ngủ”
Diễn biến tâm trạng anh đội viên được thể hiện:
– Lần thứ nhất thức dậy:
+)Từ ngạc nhiên vì trời đẫ khuya rồi mà Bác vẫn thức:
“Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ”
+ )Trào dâng niềm thương Bác vì Bác cứ ngồi đó mà Bác lại không ngủ. Bởi vậy mà anh nghĩ rằng Bác là người cha đang che trở, chăm sóc cho đàn con thơ của mình:
“Càng nhìn lại càng thương
Người cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm”
+)Anh cảm động khi chứng kiến cảnh Bác chăm sóc cho bộ đội:
“Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một”
`=>` Trạng thái như trong giấc mộng, anh cảm nhận được sự vĩ đại mà gần gũi của vị lãnh tụ đã hi sinh cho dân cho nước, không màng đến bản than mà lo lắng về việc trên chiến trường
– Lần thức dậy thứ ba:
+)Tâm trạng từ hoảng hốt tới tha thiết lo lắng bởi nếu Bác cứ thức mãi thì lấy sức đâu mà đánh giặc, lấy sức đâu mà chống chọi với gian nan vất vả nơi chiến trường:
“Anh vội vàng nằng nặc
Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ
+)Anh đội viên cảm nhận được tấm lòng yêu thương vô hạn của Bác đối với bộ đội và nhân dân:
“Bác thương đoàn dân công
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Giải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn”
+)Anh có cảm giác lòng mình vui sướng vì được gặp vị lãnh tụ mà mình ao ước từ ao ước, anh coi Bác như người cha của mình, anh thấy cảm xúc dâng trào và rồi anh đã thức luôn cùng Bác:
“Lòng vui sướng mênh mông
anh thức luôn cùng Bác”
+)Đêm nay Bác không ngủ vì lo cho nước,cho dân, Bác thương bộ đội dân công. Việc Bác không ngủ chỉ là một điều bình thường. Có lẽ đêm không ngủ trong bài thơ chỉ là một trong số những đêm không ngủ của Bác. Chắc anh đội viên cũng có những suy nghĩ như vậy:
Diễn biến tâm trạng anh đội viên được thể hiện:
– Lần thứ nhất thức dậy:
+)Từ ngạc nhiên vì trời đẫ khuya rồi mà Bác vẫn thức:
“Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ”
+ )Trào dâng niềm thương Bác vì Bác cứ ngồi đó mà Bác lại không ngủ. Bởi vậy mà anh nghĩ rằng Bác là người cha đang che trở, chăm sóc cho đàn con thơ của mình:
“Càng nhìn lại càng thương
Người cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm”
+)Anh cảm động khi chứng kiến cảnh Bác chăm sóc cho bộ đội:
“Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một”
`=>` Trạng thái như trong giấc mộng, anh cảm nhận được sự vĩ đại mà gần gũi của vị lãnh tụ đã hi sinh cho dân cho nước, không màng đến bản than mà lo lắng về việc trên chiến trường
– Lần thức dậy thứ ba:
+)Tâm trạng từ hoảng hốt tới tha thiết lo lắng bởi nếu Bác cứ thức mãi thì lấy sức đâu mà đánh giặc, lấy sức đâu mà chống chọi với gian nan vất vả nơi chiến trường:
“Anh vội vàng nằng nặc
Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ
+)Anh đội viên cảm nhận được tấm lòng yêu thương vô hạn của Bác đối với bộ đội và nhân dân:
“Bác thương đoàn dân công
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Giải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn”
+)Anh có cảm giác lòng mình vui sướng vì được gặp vị lãnh tụ mà mình ao ước từ ao ước, anh coi Bác như người cha của mình, anh thấy cảm xúc dâng trào và rồi anh đã thức luôn cùng Bác:
“Lòng vui sướng mênh mông
anh thức luôn cùng Bác”
+)Đêm nay Bác không ngủ vì lo cho nước,cho dân, Bác thương bộ đội dân công. Việc Bác không ngủ chỉ là một điều bình thường. Có lẽ đêm không ngủ trong bài thơ chỉ là một trong số những đêm không ngủ của Bác. Chắc anh đội viên cũng có những suy nghĩ như vậy:
“Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh”