Phân tích hình ảnh ẩn dụ:
“Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi”
0 bình luận về “Phân tích hình ảnh ẩn dụ:
“Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi””
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
“Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi”
Dường như nỗi buồn càng lúc càng tăng, càng dồn dập. Một cơn “gió cuốn mặt duềnh” làm cho tiếng sóng bỗng nổi lên ầm ầm như vây quanh ghế Kiều ngồi. Cái âm thanh “ầm ầm tiếng sóng” ấy chính là âm thanh dữ dội của cuộc đời phong ba bão táp đã, đang ập đổ xuống đời nàng và còn tiếp tục đè nặng lên kiếp người nhỏ bé ấy trong xã hội phong kiến cổ hủ, bất công. Tất cả là đợt sóng đang gầm thét, rì rào trong lòng nàng. Lúc này Kiều không chỉ buồn mà còn lo sợ, kinh hãi như rơi dần vào vực thẳm một cách bất lực. Nỗi buồn ấy đã dâng đến tột đỉnh, khiến Kiều thực sự tuyệt vọng. Thiên nhiên chân thực, sinh động nhưng cũng rất ảo. Đó là cảnh được nhìn qua tâm trạng theo quy luật “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu – Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. – Cảnh được miêu tả từ xa đến gần, màu sắc từ nhạt đến đậm, âm thanh từ tĩnh đến động để diễn đạt nỗi buồn từ man mác, mông lung đến lo âu, kinh sợ, dồn đến bão táp nội tâm cực điểm của cảm xúc trong lòng Kiều. Tờt cả là hình ảnh về sự vô định, mong manh, sự dạt trôi bế tắc, sự chao đảo, nghiêng đổ dữ dội. Lúc này Kiều trở nên tuyệt vọng, yếu đuối nhất. Cũng vì thế mà nàng đã mắc lừa Sở Khanh để rồi dấn thân vào cuộc đời “thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần”.
-mình sửa lại rồi bạn xem đk đánh giá lại cho mình vs ạ
Khi nhìn ra ngoài biển trước mắt Thúy Kiều là một khung cảnh chẳng mấy gì tốt đẹp . Những làn gió không phải nhẹ nhàng mà như một cơn lốc xoáy mạnh trên mặt biển khiến cho những cơn sóng ào ào không nghỉ . Nó cứ xô nhau từng đợt mạnh dạt vào bờ khiến tạo âm thanh rùng rợn . Kiều có thể nhìn thấy được những tiếng ấy đang bao quanh ghế ngồi . Cảm thấy được điều ấy khiến cho cảm giác lo sợ không phải sợ khung cảnh ở ngoài mà sợ những cảnh ấy đang báo hiệu xấu sẽ ập tới tương lai phía trước .
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
“Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi”
Dường như nỗi buồn càng lúc càng tăng, càng dồn dập. Một cơn “gió cuốn mặt duềnh” làm cho tiếng sóng bỗng nổi lên ầm ầm như vây quanh ghế Kiều ngồi. Cái âm thanh “ầm ầm tiếng sóng” ấy chính là âm thanh dữ dội của cuộc đời phong ba bão táp đã, đang ập đổ xuống đời nàng và còn tiếp tục đè nặng lên kiếp người nhỏ bé ấy trong xã hội phong kiến cổ hủ, bất công. Tất cả là đợt sóng đang gầm thét, rì rào trong lòng nàng. Lúc này Kiều không chỉ buồn mà còn lo sợ, kinh hãi như rơi dần vào vực thẳm một cách bất lực. Nỗi buồn ấy đã dâng đến tột đỉnh, khiến Kiều thực sự tuyệt vọng. Thiên nhiên chân thực, sinh động nhưng cũng rất ảo. Đó là cảnh được nhìn qua tâm trạng theo quy luật “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu – Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. – Cảnh được miêu tả từ xa đến gần, màu sắc từ nhạt đến đậm, âm thanh từ tĩnh đến động để diễn đạt nỗi buồn từ man mác, mông lung đến lo âu, kinh sợ, dồn đến bão táp nội tâm cực điểm của cảm xúc trong lòng Kiều. Tờt cả là hình ảnh về sự vô định, mong manh, sự dạt trôi bế tắc, sự chao đảo, nghiêng đổ dữ dội. Lúc này Kiều trở nên tuyệt vọng, yếu đuối nhất. Cũng vì thế mà nàng đã mắc lừa Sở Khanh để rồi dấn thân vào cuộc đời “thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần”.
-mình sửa lại rồi bạn xem đk đánh giá lại cho mình vs ạ
Kiều không chỉ nhìn mà còn có thể nghe thấy :
” Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi “
Khi nhìn ra ngoài biển trước mắt Thúy Kiều là một khung cảnh chẳng mấy gì tốt đẹp . Những làn gió không phải nhẹ nhàng mà như một cơn lốc xoáy mạnh trên mặt biển khiến cho những cơn sóng ào ào không nghỉ . Nó cứ xô nhau từng đợt mạnh dạt vào bờ khiến tạo âm thanh rùng rợn . Kiều có thể nhìn thấy được những tiếng ấy đang bao quanh ghế ngồi . Cảm thấy được điều ấy khiến cho cảm giác lo sợ không phải sợ khung cảnh ở ngoài mà sợ những cảnh ấy đang báo hiệu xấu sẽ ập tới tương lai phía trước .