Phiếu 1 “ Hỡi lão Hạc ơi! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết …Một ngườ

By Autumn

Phiếu 1
“ Hỡi lão Hạc ơi! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết …Một người như thế ấy!… Một người đã khoác vì trót lừa 1 con chó !… Một người nhịn ăn đểtiền lại làm ma, bởi không muốn liên lụy tới hang xóm , láng giềng… Con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót binh tư để kiếm miếng ăn ư ? Cuộc đời cứ mỗi ngày một them đáng buồn …
Không ! cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn , hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo 1 nghĩa khác … ’’
Câu 1 : Dấu 3 chấm trong đoạn trích trên có tác dụng gì ?
Câu 2: Tìm thán từ
Câu 3:từ nội dung toàn tác phẩm , em hiểu các câu văn trên như thế nào
Câu 4: Viết đoạn văn diễn dịch làm sáng tỏ chủ đề sau : nhân vật LH trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao là người nông dân hiền lành và giàu long tự trọng ? . Yêu cầu tiếng việt : câu bị động câu ghép phép nối
Câu 5: cảm nhận của em về đoạn văn trên bằng 1 đoạn văn diễn dịch khoảng 7 – 10 câu
Mn giúp mk với k mai mk toang với cô luôn đó yêu nhé ! Hứa vot 5 sao : >

0 bình luận về “Phiếu 1 “ Hỡi lão Hạc ơi! Thì ra đến lúc cùng lão cũng có thể làm liều như ai hết …Một ngườ”

  1. Câu 2: Thán từ:ơi,ấy,ư.

    Câu 3:Các câu trên đã nói lên tình cảm thương mến của ông giáo đối với lão Hạc và ông không thể chấp nhận được việc một người thật thà như Lão Hạc lại có thể theo gót Binh Tứ đi ăn trộm.

    Câu 4:Nhắc đến Lão Hạc,chúng ta nghĩ đến ngay một người cha yêu thương con,một người nông dân chân chất,hiền lành,trọng tình nghĩa,.Ông đã cố gắng khuyên nhủ,bảo con hãy dằn lòng để có đám nào khá hơn rồi lấy.Đến khi con đi đồn điền cao su làm việc,lão cũng không dám ăn nhiều,dành được đồng nào hay đồng nấy để cho con còn cưới vợ.Lão sống cùng với 1 con chó tên là Vàng,lão rất quý nó và nó cũng quý lão,khi không có con bên cạnh lão may ra còn có con chó làm bầu bạn.Ấy thế mà vì trận ốm thập tử nhất sinh đó mà lão đã sài hết nhẵn tiền rồi bão còn lũ,hoa màu trong nhà bị phá sạch,trong làng mất vé sợi,nghề vải đành phải bỏ,đàn bà rỗi rãi nhiều có tí việc nhẹ gì là họ tranh nhau làm mất cả.Lão với con chó đành phải cầm cự sống qua ngày,việc gì đến rồi sẽ đến lão đành phải dằn lòng bán cậu Vàng,con chó mà ông yêu quý nhất.Ông dằn vặt đau khổ,đã kết thúc cuộc đời mình bằng việc uống bả chó.

    Trả lời

Viết một bình luận