Qua bài thơ ngắm trăng ,em hãy vết đoạn văn ngắn (5_7 câu) trình bày suy nghĩ của em về vẻ đẹp tâm hồn của bác Hồ

Qua bài thơ ngắm trăng ,em hãy vết đoạn văn ngắn (5_7 câu) trình bày suy nghĩ của em về vẻ đẹp tâm hồn của bác Hồ

0 bình luận về “Qua bài thơ ngắm trăng ,em hãy vết đoạn văn ngắn (5_7 câu) trình bày suy nghĩ của em về vẻ đẹp tâm hồn của bác Hồ”

  1. Đọc tp “Ngắm trăng”, tôi càng thêm khâm phục và tự hào về Hồ Chí Minh- người chiến sĩ cách mạng yêu nước với vẻ đẹp tâm hồn đáng quý. Biết được hoàn cảnh ra đời của bài thơ (trong cảnh tù đày ngột ngạt, vất vả thiếu thốn đủ điều) ta càng thêm trân quý tâm hồn nghệ sĩ của bác phiêu du vs thiên nhiên, tâm tình vs vầng trăng từ đó bộc lộ tình yêu thiên nhiên tha thiết, cháy bỏng. Bác say mê, hòa mình vào vẻ đẹp tinh khôi của ánh trăng, cái đẹp khiến bác bối rồi, ngẩn người, bác đã thể hiện tài tình cái đẹp ấy vào áng thơ của mình dù đang đặt mình nơi ngục giam tăm tối, tai ương. Người chiến sĩ giwof đây thành thi sĩ coi khó khăn nhẹ nhàng tựa lông hồng, ko để hoàn canh trói buộc ty cđ. Hai câu sau là tinh thần lạc quan đang king ngạc của bác vs phong thái ung dung tự tại, khát vọng cách mạng cháy bỏng không bị hoàn cảnh tuqf đày làm chùn bước. Đó là tinh thần thép của người chiến sĩ cứng cỏi, dũng cảm ko thỏa hiệp vs bất kì trở ngại nào. Song sắt nhà tù cũng ko thể làm vơi đi tấm lòng một người con yêu nước thương dân. Tóm lại, vẻ đẹp tâm hồn của bác là sự kết hợp hài hòa giữa chất thép và chất tình là tấm gương giáo dục cao đẹp vs bao thế hệ.

    Bình luận
  2. Tâm hồn Bác thật đẹp qua bài thơ ngắm trăng.Trong tù, Bác lặng lẽ, say mê ngắm ánh trăng sáng ngoài cửa sổ. Bốn bức tường giam chật hẹp không ngăn được cảm xúc mênh mông, Bác thả hồn theo ánh trăng và gửi gắm vào đó khát vọng tự do khôn cùng của mình. Thể xác bị giam cầm nhưng tâm hồn Bác vẫn bay bổng với thiên nhiên cho thấy Bác yêu thiên nhiên bt nhường nào! Không những thế, Bác còn có một tinh thần “thép” không bị khuất phục bởi cái xấu, cái ác. Trăng trong sáng, lòng người cũng trong sáng nên giữa trăng và người đã có sự giao hòa tuyệt vời.:Trong hoàn cảnh ấy, con người thường chỉ quay quắt với cái đói, cái đau và sự hận thù. Nhưng Người lại hướng đến ánh trăng trong sáng, dịu hiền. Có thể thấy được phong thái ung dung của Bác trong cảnh đọa đầy, phong thái này không phải dễ có được, phải là người có chí hướng lớn, luôn lạc quan mới có thể giữ cho mình tấm lòng thanh thuần kể cả trong chốn lao tù.

    Đây ạ( nếu đc thì mình xin ctlhn)

    Bình luận

Viết một bình luận