Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan là một bài thơ tả cảnh ngụ tình đặc sắc. Em hãy làm sáng tỏ nhận xét trên.
0 bình luận về “Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan là một bài thơ tả cảnh ngụ tình đặc sắc. Em hãy làm sáng tỏ nhận xét trên.”
ước tới đèo Ngang bóng xế tà.
Với khung cảnh mặt trời lặng, để lại bầu trời những màu sắc u buồn làm cảm xúc và tâm hồn bà dao động.Sau câu thơ đầu trong bài Qua Đèo Ngang cua tác giả bà Huyện Thanh Quan là bức tranh tả cảnh ngụ tình đặc sắc
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Dưới những vách núi là hàng cỏ và hoa chen chúc nhau tạo nên một mảng đá đầu rẫy những sắc màu : xanh, đỏ…
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà
Đứng trên cao nhìn xuống chỉ có những chú tiều đang khom lưng nhằm củi, và bên cạnh dòng sông là hình ảnh những ngôi nhà nhỏ cùng vs những phiên chợ nhỏ bé. Vs khung cảnh buồn sầu như vậy, thế mà bà lại đứng trên cao nhìn xuống lại làm lòng thêm cô đơn và hiu quạnh quá đỗi.
Nhớ nước đau lòng con quốc
Tâm trí khi thấy phong cảnh lại nhớ thương về triều đại cũ và liên tưởng đến con chim Quốc quốc luôn miệng kêu tựa nc nhà.
Thương nhà mỏi miệng cái gia
Và lại nhớ thương gia đình mà mình đã lớn lên. Rất nhớ bởi xa nhà từ khi còn niên thiếu.
Dừng chân đứng lại, trời non nc
Một mảnh tình riêng, ta với ta.
Bởi cảnh đẹp, u sầu tựa nỗi lòng bà hiện tại bởi thế bà dừng chân đứng lại, nghỉ ven đường cũng như ngắm cảnh cho quên đi nỗi cô đơn trong lòng. Nhìn xa, là bầu trời ngả chiều, xung quanh là màu xanh của cây lá hợp vs màu trời, nc tạo nên khung cảnh mơ hồ ko rõ. Bữa tranh phong cảnh ấy, chỉ có bà bà nỗi lòng bà ngắm, đâu thể sẻ chia cùng ai. Bởi trong lòng bà đang hồi tưởng lại triều đại cũ mà trong khi bà và chồng bà làm quan ở triều mới, vua mới. Và nỗi nhớ nhà của người con gái xa nhà từ khi còn niên thiếu. Hãy ngẫm xem, trước sự rộng lớn bát ngát của muôn vật, lòng lại lạc đi đâu chẳng ai bên cạnh mà thõa bầu tâm sự. Thế là bà dùng thơ ca, văn chương để truyền lại nỗi lòng bà đến nỗi ngàn năm sau vẫn làm con người chúng ta cảm nhận đc vẻ đẹp, cảnh chiều hôm ấy.
ước tới đèo Ngang bóng xế tà.
Với khung cảnh mặt trời lặng, để lại bầu trời những màu sắc u buồn làm cảm xúc và tâm hồn bà dao động. Sau câu thơ đầu trong bài Qua Đèo Ngang cua tác giả bà Huyện Thanh Quan là bức tranh tả cảnh ngụ tình đặc sắc
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Dưới những vách núi là hàng cỏ và hoa chen chúc nhau tạo nên một mảng đá đầu rẫy những sắc màu : xanh, đỏ…
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà
Đứng trên cao nhìn xuống chỉ có những chú tiều đang khom lưng nhằm củi, và bên cạnh dòng sông là hình ảnh những ngôi nhà nhỏ cùng vs những phiên chợ nhỏ bé. Vs khung cảnh buồn sầu như vậy, thế mà bà lại đứng trên cao nhìn xuống lại làm lòng thêm cô đơn và hiu quạnh quá đỗi.
Nhớ nước đau lòng con quốc
Tâm trí khi thấy phong cảnh lại nhớ thương về triều đại cũ và liên tưởng đến con chim Quốc quốc luôn miệng kêu tựa nc nhà.
Thương nhà mỏi miệng cái gia
Và lại nhớ thương gia đình mà mình đã lớn lên. Rất nhớ bởi xa nhà từ khi còn niên thiếu.
Dừng chân đứng lại, trời non nc
Một mảnh tình riêng, ta với ta.
Bởi cảnh đẹp, u sầu tựa nỗi lòng bà hiện tại bởi thế bà dừng chân đứng lại, nghỉ ven đường cũng như ngắm cảnh cho quên đi nỗi cô đơn trong lòng. Nhìn xa, là bầu trời ngả chiều, xung quanh là màu xanh của cây lá hợp vs màu trời, nc tạo nên khung cảnh mơ hồ ko rõ. Bữa tranh phong cảnh ấy, chỉ có bà bà nỗi lòng bà ngắm, đâu thể sẻ chia cùng ai. Bởi trong lòng bà đang hồi tưởng lại triều đại cũ mà trong khi bà và chồng bà làm quan ở triều mới, vua mới. Và nỗi nhớ nhà của người con gái xa nhà từ khi còn niên thiếu. Hãy ngẫm xem, trước sự rộng lớn bát ngát của muôn vật, lòng lại lạc đi đâu chẳng ai bên cạnh mà thõa bầu tâm sự. Thế là bà dùng thơ ca, văn chương để truyền lại nỗi lòng bà đến nỗi ngàn năm sau vẫn làm con người chúng ta cảm nhận đc vẻ đẹp, cảnh chiều hôm ấy.
Học tốt nekk ^•^