Qua văn bản tôi đi học của nhà văn thanh tịnh em hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ về người thầy
0 bình luận về “Qua văn bản tôi đi học của nhà văn thanh tịnh em hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ về người thầy”
Trong cuộc đời học sinh thì kỷ niềm đầu tiên đó là ngày đầu tiên cắp sách đến trường. Qua văn bản Tôi đi học của tác giả Thanh Tịnh thì trong ngày đầu tiên đi học thì tôi cũng đã mang trong mình cái cảm giác hồi hộp lo sợ như Nhân vật Tôi , lúc đó tôi thấy mọi vật xung quanh mình hình như đang thay đổi, tôi rất lo sợ . Khi bước vào trường cái cảm nhận đầu tiên của tôi chính là sự ngỡ ngàng ngạc nhiên vì quang cảnh của trường khác nhiều so với mấy nhà trong làng. Nhưng hôm đó tôi thấy trường thật to và đẹp nên tôi đã bị thu hút bởi vẻ đẹp đó. Tôi lại càng sợ hãi hơn. Tôi thấy mình như lạc lõng khi đứng trong biển người .Nhưng rồi như có một sức mạnh nào đó đẩy tôi về phía trước, cậu cảm thấy xa mẹ rất nhiều. Nhưng rồi đến khi vào tới lớp thì cái cảm giác sợ sệt cũng qua đi và tôi bắt đầu thấy tự tin hơn ,tôi lạm nhận những vật xung quanh cậu là của riêng mình,. Thế là tôi đã bắt đầu chia tay với thế giới gia đình và bước chân vào một thế giới mới . Lúc đó ,thầy giáo đã ân cần,nhẹ nhàng vỗ về chúng ta khi ta khóc.người thầy như người lái đò đưa ta vào con đường học tậpp ,vững vàng trên con đường tri thức. *CHÚC BẠN HỌC TỐT NHÉ*
Người thầy là người lái đò đã mang đến cho em nhữg hành trang kiến thức.Là người luôn ân cần giảng dạy chúg em trên bục giảg.luôn cho chúgem bt thế nào là lời hay ,lẽ phải và nhữg hành trang để bước vào đời.
Trong cuộc đời học sinh thì kỷ niềm đầu tiên đó là ngày đầu tiên cắp sách đến trường. Qua văn bản Tôi đi học của tác giả Thanh Tịnh thì trong ngày đầu tiên đi học thì tôi cũng đã mang trong mình cái cảm giác hồi hộp lo sợ như Nhân vật Tôi , lúc đó tôi thấy mọi vật xung quanh mình hình như đang thay đổi, tôi rất lo sợ . Khi bước vào trường cái cảm nhận đầu tiên của tôi chính là sự ngỡ ngàng ngạc nhiên vì quang cảnh của trường khác nhiều so với mấy nhà trong làng. Nhưng hôm đó tôi thấy trường thật to và đẹp nên tôi đã bị thu hút bởi vẻ đẹp đó. Tôi lại càng sợ hãi hơn. Tôi thấy mình như lạc lõng khi đứng trong biển người .Nhưng rồi như có một sức mạnh nào đó đẩy tôi về phía trước, cậu cảm thấy xa mẹ rất nhiều. Nhưng rồi đến khi vào tới lớp thì cái cảm giác sợ sệt cũng qua đi và tôi bắt đầu thấy tự tin hơn ,tôi lạm nhận những vật xung quanh cậu là của riêng mình,. Thế là tôi đã bắt đầu chia tay với thế giới gia đình và bước chân vào một thế giới mới . Lúc đó ,thầy giáo đã ân cần,nhẹ nhàng vỗ về chúng ta khi ta khóc.người thầy như người lái đò đưa ta vào con đường học tậpp ,vững vàng trên con đường tri thức.
*CHÚC BẠN HỌC TỐT NHÉ*
Người thầy là người lái đò đã mang đến cho em nhữg hành trang kiến thức.Là người luôn ân cần giảng dạy chúg em trên bục giảg.luôn cho chúgem bt thế nào là lời hay ,lẽ phải và nhữg hành trang để bước vào đời.