quê hương mỗi người chỉ một như là chỉ một mẹ thôi quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nỗi thành người đoạn thơ trên đã gợi cho em nghĩ đến những

quê hương mỗi người chỉ một
như là chỉ một mẹ thôi
quê hương nếu ai không nhớ
sẽ không lớn nỗi thành người
đoạn thơ trên đã gợi cho em nghĩ đến những điều gì đẹp đẽ và sâu sắc
các bạn ơi giúp mik nhé, viết theo kiểu viết văn cảm thụ của học sinh lớp 5 nhé

0 bình luận về “quê hương mỗi người chỉ một như là chỉ một mẹ thôi quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nỗi thành người đoạn thơ trên đã gợi cho em nghĩ đến những”

  1.                                                                        Bài làm

    “Quê hương” luôn là nguồn cảm hứng vô tận đối với các nhà thơ, văn. Đối với Đỗ Trung Quân cũng vậy, quê hương thật êm đềm và thiêng liêng biết mấy. Trong đó có đoạn tác giả viết : 

                                     Quê hương mỗi người chỉ một

                                     Như là chỉ một mẹ thôi

                                     Quê hương nếu ai không nhớ

                                     Sẽ không lớn nỗi thành người 

    Hai câu đầu tiên ta có thể hiểu nhiều cách khác nhau nhưng chung chung thì quê hương là cội nguồn, là quê cha đất tổ, là gia đình, là nơi chôn rau cắt rốn của mỗi con người chúng ta. Tác giả Đỗ Trung Quân thể hiện điều đó qua biện pháp so sánh :”quê hương”là”mẹ”càng khẳng định rõ hơn về giá trị của quê hương là điều quý giá vô ngần mà mỗi con người không thể thiếu. Hình bóng quê hương đi theo con người suốt cả cuộc đời, trở thành điểm tựa về tinh thần của con người trong cuộc sống. Nếu thiếu đi điểm tựa này, cuộc sống của con người trở nên chông chênh, lệch lạc. Đồng thời, qua cách so sánh, tác giả cũng khơi dậy, nuôi dưỡng tình cảm với quê hương : tình cảm với mẹ là tình cảm tự nhiên như một bản năng, tình cảm với quê hương là tình cảm tự nhiên, thuần khiết trong tâm hồn mỗi con người.

      Hai câu thơ cuối tác giả muốn nói về vai trò của quê hương đối với sự trưởng thành của con người. “Nhớ” là tình cảm thiết tha, da diết lưu giữ mãi trong tim, ai đi đâu cũng phải luôn nhớ về cội nguồn, gốc rễ. “Không lớn nỗi thành người” ở đây không phải là không lớn về mặt cơ thể mà là lớn về mặt lớn khôn của con người. Nếu ai không nhớ về cộ nguồn thì có lẽ người đó sẽ không lớn khôn, trưởng thành và không nhận được sự tôn trọng của mọi người. Vì thế qua cách so sánh của Đỗ Trung Quân ta có thể hiểu cần phải nhớ đến cội nguồn, phải chăm lo bồi đắp tình cảm quê hương, chứ không chỉ bồi đắp về mặt trí tuệ. 

    Qua đoạn thơ trên, tác giả đã thể hiện cách làm người : Phải biết coi trọng gốc rễ, hướng về cội nguồn, biết yêu quê hương. Thiếu đi tình cảm này là một khiếm khuyết trong đời sống tâm hồn, tình cảm khiến con người không được làm người một cách trọn vẹn.

    Học tốt!

    Bình luận
  2. Đoạn thơ trên đã gợi cho em nghĩ đến những điều đẹp đẽ và sâu sắc đó là:

    +Quê hương là nơi gần gũi , thân thương với chúng ta như mẹ hiền.

    +Mỗi chúng ta chỉ có một nơi chôn rau cát rốn nên chúng ta cần phải trân trọng nơi đó.

    +Nếu mỗi người không có tình yêu đối với quê hương,đất nước thì sẽ không trở thành được 1 người hianr hảo,trọn vẹn.

    Bình luận

Viết một bình luận