Đề bài : Em đã từng chứng kiến cảnh bão lụt ở quê mình hoặc xem cảnh đó trên truyền hình , hãy viết một bài văn miêu tả trận bão lụt khủng khiếp đó .

By Autumn

Đề bài : Em đã từng chứng kiến cảnh bão lụt ở quê mình hoặc xem cảnh đó trên truyền hình , hãy viết một bài văn miêu tả trận bão lụt khủng khiếp đó . (Chú ý hãy tả về trận bão lụt ở miền trung)

0 bình luận về “Đề bài : Em đã từng chứng kiến cảnh bão lụt ở quê mình hoặc xem cảnh đó trên truyền hình , hãy viết một bài văn miêu tả trận bão lụt khủng khiếp đó .”

  1. Mấy ngày hôm nay, các tỉnh miền Trung nước ta đang phải oằn mình lên để chống chọi với bão lũ. Hầu như năm nào, khúc ruột yêu thương ấy cũng phải đối mặt với thiên tai, nhưng chưa có năm nào phải đau đớn, xót xa đến nhường này.

    Qua những video, những hình ảnh trên các trang báo đài, thông tin, em cảm nhận được những khó khăn, sợ hãi mà người dân nơi đó phải gánh chịu. Khắp đất trời miền Trung là một màu âm u và xám xịt. Bầu trời đen ngòm, sà xuống thấp như một con quái vật khổng lồ. Phía dưới, là dòng nước đục ngầu, chảy xiết, nuốt chửng, cuốn phăng mọi thứ mà nó lướt qua. Mưa thì rơi liên tục, dày đặc, trắng xóa, khiến người ta chẳng nhìn thấy gì. Tiếng gió, tiếng sấm thì cứ rít gào từng đợt, khiến người ta lại càng thêm hoang mang, sợ hãi. Qua những tấm ảnh, em mường tượng ra, dưới biển nước kia, là những cánh đồng, con đường, ngôi nhà đã bị nhấn chìm trong dòng nước dữ. Xen lẫn trong tiếng mưa, tiếng gió là tiếng kêu cứu đến xé lòng của những người dân lương thiện. Trận lũ đã nhấn chìm ruộng vườn, nhà cửa, tài sản của họ. Và giờ đây, đang lăm le cướp đi cả tính mạng nữa. Những con người nhỏ bé, bất lực trước thiên nhiên đang điên cuồng giận dữ. Họ phải trèo lên mái nhà, ngọn cây, cố vươn mình lên, cướp lấy từng giây, từng hơi thở để dành lấy sự sống.

    Những người dân ở vùng lũ, nhưng ở vị trí cao và chắc chắn, đã cưu mang những người ở vùng ngập lụt đến sống và nghỉ ngơi trong nhà mình. Họ nhường cơm, sẻ áo cho nhau một cách tự nhiên và ấm áp dù trước đó có lúc chưa từng gặp gỡ hay quen biết nhau. Và ở ngoài kia, cả triệu triệu người dân Việt đang cùng nhau quyên góp đồ ăn, thức uống, áo quần, tiền của để ủng hộ miền Trung. Người có của góp của, người có sức góp sức. Tất cả đều vì miền Trung yêu dấu. Có người đầu bếp, nấu ăn liên tục cả ngày và đêm để góp những phần cơm ngon, ấm nóng cho người dân vùng ngập. Có người tài xế, chạy xe cả đêm để chuyển đồ đến nơi nhanh nhất. Có những người bán hàng gom góp hàng hóa, áo quần để vận chuyển theo xe. Tất cả, đều xuất phát từ tấm lòng thương người và chẳng đòi hỏi bất kì hồi đáp nào cả. Thật đáng quý xiết bao!

    Thật đúng là gặp hoạn nạn thì mới biết lòng nhau. Trong những giờ phút miền Trung chìm trong đau khổ, mất mát, khó khăn, cả nước ta đã cùng chung tay lại, yêu thương và san sẻ cho nhau. Nhờ vậy, mà cuối cùng bình yên đã trở lại sau ngày giông bão. Sau cơn mưa trời lại tạnh. Sau đớn đau thì hạnh phúc sẽ trở về.

    Trả lời

Viết một bình luận