tả một người đang bán hàng mà em có dịp quan sát ở địa phương giúp mình với

By Amara

tả một người đang bán hàng mà em có dịp quan sát ở địa phương
giúp mình với

0 bình luận về “tả một người đang bán hàng mà em có dịp quan sát ở địa phương giúp mình với”

  1.  

           Chủ nhật vừa rồi, em được theo mẹ đi mua sắm những vật dụng cần thiết trong gia đình. Mẹ nói: “Mình nên đến cửa hàng bách hóa Hà Hòa để mua, dạo này ở đó có nhiều mặt hàng đẹp, giá cả phải chăng?”.

           Cửa hàng bách hóa nằm đối diện vói chợ Xuân Hòa. Hôm nay là chủ nhật nên cửa hàng khá đông khách. Em đành phải đứng ngoài trông xe cho mẹ. Nhìn vào cửa hàng, em thấy nhiều hàng hóa được trưng bày trên kệ, trong tủ kính rất đẹp mắt, gọn gàng theo từng loại. Gần phía em là một cô nhân viên dáng người nhỏ nhắn đang giao hàng cho khách. Nét mặt cô vui tươi, trả lời khách lễ phép. Cô đang giới thiệu các mặt hàng mới và hướng dẫn cách sử dụng. Cô có mái tóc đen mượt được cắt uốn gọn gàng, phù hợp vói khuôn mặt trái xoan.

           Cửa hàng mỗi lúc một đông khách, người ra vào tấp nập, người đến trước đòi trả lại tiền thừa, gói hàng, người đến sau đòi cô lấy hàng cho xem, lại có người khó tính đòi đổi đi đổi lại món hàng đến hai ba lần. Đôi bàn tay thoăn thoắt làm việc liên tục, mồ hôi lấm tấm trên trán nhưng cô vẫn vui vẻ không hề cáu gắt, miệng luôn nói lời cảm ơn. Do mải mê quan sát cô bán hàng, mẹ ra hồi nào em chẳng hay. Thấy mẹ hỏi: “Con nhìn gì vậy?”. Em trả lời: “Con đang nhìn cô bán hàng! Mẹ ơi! Mẹ có biết cô đó là ai không?”. “À đó là cô Tâm, người quản lí cửa hàng. Cô Tâm là người rất chịu khó, siêng năng, luôn tìm các mặt hàng có mẫu mã đẹp, chất lượng tốt phù hợp với túi tiền của người dân ở dây”.

           Cửa hàng bách hóa Hà Hòa ở phường em là một siêu thị thu nhỏ với những mặt hàng chất lượng cao, giá cả bình dân và có các cô nhân viên nhiệt tình vui vẻ làm “vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi”

    Trả lời
  2. Cứ mỗi lần cần mua gì là em hay ghé qua gian hàng dụng cụ học sinh của cửa hàng bách hoá tổng hợp trên đường đi học. Chắng phải nơi đây bán rẻ hơn, mà do cô bán hàng rất lịch sự.

    Em cũng chưa biết tên cô, chỉ nghe mọi người gọi là cô Ba. Cô Ba độ hăm bốn, hăm lăm tuổi là cùng. Cô không cao lắm. Mái tóc cô đã uốn ngắn lại được cột vén lên phía sau gọn gàng nên trông thật phù hợp với dáng người nhanh nhẹn của cô. Đôi mắt cô đen láy với cái miệng hay cười, do đó nét mặt cô Ba lúc nào cũng rạng rỡ.

    Gian hàng của cô Ba có đủ thứ. Phía trên tường, lủng lẳng những cái bình mủ đựng nước, những chiếc cặp xinh xắn dù màu xanh đỏ.

    Trong quầy kính khá dài, nào thước, viết đủ loại, nào tập vở, giấy màu. thiệp chúc xuân, tất cả đều trưng bày khéo, sắp xếp tạo thành những hình trang trí hấp dẫn.

    Vừa thấy chúng em bước vào, cô đã vui vẻ chào đón. Vì là giờ tan học nên học trò là đa số, chi có vài khách người lớn. Các bạn ùa vào vây quanh quầy hàng. Người hỏi mua thứ này, người hỏi mua thứ khác lao xao. Có bạn vì nôn về sớm nên hối thúc, cô nhã nhặn:

    – Em làm ơn đợi có một chú nhé!

    Một mình cô Ba tất bật, quay vào ngăn kê phía sau lấy hộp phàn, quay ra quầy kính lấy cây com-pa, khi thì leo lên ghế đẩu để lẩy món hàng do khách yêu cầu. Em nghĩ là cô khó làm xuể hết nổi. Thế nhưng cô vẫn rất điềm tĩnh. Những thứ nào tính tiền xong, cô cẩn thận cho vào những túi ny-lông có quai sách. Mọi việc nhanh chóng, cứ nhìn đôi tay thoăn thoắt thì đù biết cô là người buôn bán thành thạo. Thấy em nãy giờ đứng bên ngoài, cô mỉm cười.

    – Em trai cần mua gì?

    – Dạ, bán cho em một quyển vở và một cây viết.

    Vừa trả tiền xong, định quay ra, cô đã gọi lại:

    – Em quên nhận tiền thối lại rồi.

    Em cám ơn cô và cùng các bạn ra về.

    Tuy giữa em và cô Ba không có mối quan hệ thân mật gì nhưng chính thái độ niềm nở, ân cần của cô đã làm cho em rất có cảm tình. Thảo nào gian hàng bán đắt là phải.

    Cho mình xin tlhn nhé

    Trả lời

Viết một bình luận