Sân trường nắng rực màu hoa phượng Tiếng ve kêu rộn rã gọi hè sang. Dựa vào những hình ảnh trong c

Sân trường nắng rực màu hoa phượng
Tiếng ve kêu rộn rã gọi hè sang.
Dựa vào những hình ảnh trong câu thơ trên,em hãy viết 1 đoạn văn (từ 10-15 câu)tả cảnh sắc tươi đẹp của mùa hè.

0 bình luận về “Sân trường nắng rực màu hoa phượng Tiếng ve kêu rộn rã gọi hè sang. Dựa vào những hình ảnh trong c”

  1. Cây phượng vĩ giữa sân trường tôi dường như ung dung đứng đó bất kể nắng mưa, gió bão. Những tán cây xum xuê, rợp mát đan vào nhau như một người cụ mến yêu che chở cho đám học trò nhỏ chúng tôi. Những cánh phượng tươi thắm trên cây giống như muôn vàn con bướm nhỏ đang lượn quanh một cây nấm khổng lồ. Bởi vì cây phượng đã có từ rất lâu nên thân cây xù xì màu xám và được điểm bằng những đốm bạc trông thật già nua, nhưng lại đứng thẳng tắp như bác bảo vệ sân trường. Mùa hè sang, dấu hiệu của những tán lá trên cây còn rất ít. Từ xa nhìn lại, chỉ lốm đốm vài điểm xanh đủ để điểm tô và làm nền cho sắc đỏ kiêu hãnh của những chùm phượng vĩ. Thi thoảng chơi dưới sân trường, chúng tôi lại bắt gặp những lá phượng nhỏ li ti theo gió bay mông lung vào không gian cùng với những cánh phượng đỏ dịu dàng chao nghiêng. Chúng tôi ngơ ngác ngắm nhìn, nhặt những cánh hoa phượng, ép vào trang vở trắng.

    Bất chợt vang lên tiếng râm ran quen thuộc của ngày hè mà đã lâu lắm rồi chúng tôi chưa nghe thấy. Đó là tiếng gọi của những chú ve sầu ẩn mình dưới vòm lá. Chúng ngân nga những bản nhạc trưa hè, âm thanh bồi hồi chào mùa hè tới. Những khúc nhạc ấy làm cho những đứa học trò nhỏ như chúng tôi vui vẻ như được nghe một bản nhạc đồng quê vậy. Tiếng ve rộ lên một lúc lâu rồi lại trầm xuống nhưng một lát sau, chỉ vài ba tiếng ve ngâm lên là cả dàn đồng ca lại râm ran tiếp nối. Sắc nắng của mùa hè tự như rực rỡ hơn bởi cái màu đỏ thắm của hàng phượng vĩ và cả tiếng ve hè.

    Bình luận
  2. Sáng nay, sân trường đã rụng đầy những cánh phượng màu đỏ thắm. Hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng lan toả trong một không gian rộng lớn.
    Trường tôi trồng nhiều hoa phượng. Hàng phượng chạyvòng quanh khắp cả sân trường. Thú thực mới đầu chúng tôi không thích lắm. Ai lại trồng nhiều phượng như thế bao giờ. Nhưng giờ đây mới thấy người đi trước có một cái nhìn đầy nghệ thuật. Phượng nở đỏ như một dải lụa thắm chạy vòng quanh. Nếu nhìn từ xa vào nhà hoa nở, ai cũng ngỡ rằng ngôi trường đang tưng bừng trong ngày hội với hàng chục băng rôn hồng kỳ đỏ thắm.Nhưng không chỉ có phượng. Gọi hè về còn có những tiếng ve. Từ cuối tháng tư ve đã bắt đầu dạo khúc nhạc mùa hè. Sang tháng năm ve kêu ồn ã liên hồi hầu như không bao giờ ngớt. Nghĩ cũng cứ lạ, loài ve chẳng biết tụi học trò buồn hay vui nhưng cứ suốt ngày dạo nên những bản đàn rộn rã của tuổi thơ khiến tụi tôi xôn xao lắm. Loài ve lạ lắm! Có con dốc hết sức mình ca hát đến chết mới thôi. Lúc chết cân vẫn còn bám chặt lấy thân cây tỏ vẻ lưu luyến lắm.Nhưng cũng phải nói thật lòng, mỗi lần phượng nở mỗi lần ve kêu tôi lại thấy buồn buồn. Dù biết nó đánh dấu một bước trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn tôi lại thấy nao nao. Các anh chị cuối cấp lại còn lo lắng hơn vì đó là lúc bước vào những kỳ thi quan trọng.Đổi lại nỗi buồn hoa phượng, tôi bước vào những ngày hè bổ ích bên họ hàng và người thân. Thời gian cứ thế trôi đi, mùa hè sẽ lại qua, rồi lại đến năm học mới. Và sau đó dù biết sẽ rất buồn nhưng tôi lại mong gặp màu hoa phượng, lại mong đón những tiếng ve và để lại bước vào những ngày hè.

    Bình luận

Viết một bình luận