sau một thời gian phiêu lưu, nhân vật Dế Mèn trong tác phẩm ” Dế Mèn phiêu lưu kí” của Tô Hoài đã có dịp trở về thăm mộ của Dế Choắt. Trong vai Dế M

sau một thời gian phiêu lưu, nhân vật Dế Mèn trong tác phẩm ” Dế Mèn phiêu lưu kí” của Tô Hoài đã có dịp trở về thăm mộ của Dế Choắt. Trong vai Dế Mèn, em hãy kể lại câu chuyện đó

0 bình luận về “sau một thời gian phiêu lưu, nhân vật Dế Mèn trong tác phẩm ” Dế Mèn phiêu lưu kí” của Tô Hoài đã có dịp trở về thăm mộ của Dế Choắt. Trong vai Dế M”

  1. 1.Yêu cầu về hình thức:

    Ngôi kể: Ngôi thứ nhất số ít.

    – Bố cục rõ ràng, mạch lạc.

    – Viết dưới dạng tự kể chuyện.

    – Chú ý chính tả, ngữ pháp

    2. Nội dung:

    Bài viết thể hiện được các nội dung cơ bản sau:

    Sau khi Dế Choắt qua đời, tôi muốn thay đổi cuộc sống nên đi phiêu lưu.

    – Cuộc chia tay cảm động với những người hàng xóm.

    – Trong cuộc phiêu lưu gặp nhiều chuyện vui, xong cũng không ít truyện buồn. Qua mỗi câu chuyện, tôi rút ra bài học quý giá.

    – Bất chợt nghĩ về Dế Choắt

    – Người bạn xấu số bất hạnh năm xưa, tôi quyết định về quê để thăm lại ngôi mộ của bạn.

    – Cuộc thăm viếng nấm mộ bạn trong nỗi xúc động, tiếng khóc ngẹn ngào; Nỗi ân hận, day dứt trào dâng trong lòng như sự việc mới xảy ra hôm nào.

    – Cái chết của Dế Choắt không vô ích bởi tôi đã trưởng thành, giúp tôi nhận ra lẽ phải. Tôi chịu ơn anh suốt đời.

    – Lời ước nguyện nhắc nhở đối với các bạn học sinh.

    Bình luận
  2. Suốt năm tháng qua, sau bao ngày đi phiêu lưu, h tôi trở lại thăm mộ dế Choắt.

      Nhìn nắm mộ cỏ khô giữ đồng không mong quạnh. Tôi thấy lòng mình quá ích kỉ. Năm tháng qua đi cũng đã rất lâu rồi. Vậy mà trên đời này, tôi vẫn không quên dế Choắt. Nhớ ngày đó, cái bài học nhỏ dế Choắt dạy tôi đã làm cho tôi phải nhớ mãi. Nhìn nấm mộ có khô tàn tạ của dế Choắt, tôi thấy mình tội lỗi quá!

     Đứng bên mộ người bn đã lâu không gặp. Tôi thấy chạnh lòng khi dế Choắt đã ra đi mãi mãi. Giờ thì cũng chỉ tại tôi, Tại cái tật kiêu ngạo của tôi mà người khác phải chịu. Tôi ân hận vì đời này sao quá éo le. Để bạn tôi phải chết oan như vậy! Nhìn theo nghìn hạt cát trên nấm mộ. Cũng tự nhủ lại bao lỗi lầm của tôi đã đè chôn dế Choắt. Trong hạt cát ấy, tôi thấy hiện rõ sự hiền tự ngày nào của ng bn quá cố của tôi. Nước mắt lăn dài trên má. Tôi lặng ngồi xuống bên mộ dế Choắt, gục đầu xuống mà khóc. Đã bao lâu rồi, mà mỗi khi thấy nắm mộ này, tôi cứ lại bật khóc.

     Tôi ngồi xuống, thì thầm với nấm mộ nhỏ nhoi của dế Choắt:”Dế Choắt à. Tôi biết lỗi rồi! Mỗi khi gặp anh tôi lại thấy ân hận lắm!”. Tôi nói xong lại tiếp tục khóc trong im lặng. Khoảng không gian bao trùm lên tĩnh mịch. Sự buồn bã kéo dài éo le theo dòng nước mắt tội lỗi của tôi. Nhớ lại những giây phút quý gia bên dế Choắt, tôi lại càng thêm dâng trào.Nhổ từng nấm cỏ úa vàng trên mộ àm ngỡ như linh hồn Dế Choắt ở đây. Buồn bã và tội lỗi. Tôi tù biệt ngôi mộ nhỏ. Rồi ra về trong vẻ thầm lặng để dế Choắt có thể ngủ yên!

    @bé Sữa

    @Olympia

    Hok tốt! Thề nos mạng!

     

    Bình luận

Viết một bình luận