Sự mục nát của chính quyền phong kiến ở Đàng Ngoài vào giữa thế kỉ XVIII như thế nào?
0 bình luận về “Sự mục nát của chính quyền phong kiến ở Đàng Ngoài vào giữa thế kỉ XVIII như thế nào?”
– Phủ chúa quanh năm hội hè, yến tiệc, phung phí tiền của.
+ Chúa Trịnh Giang cho xây nhiều chùa lớn, bắt hàng vạn dân phải đi đào sông, kéo gỗ, đắp đường, chở gạch đá để tu sửa hai chùa Quỳnh Lâm và Sùng Nghiêm.
+ Chúa Trịnh Sâm phát gấm để làm hàng trăm, hàng ngàn chiếc đèn lồng tinh xảo, mỗi chiếc có giá đến mấy chục lạng vàng vào dịp Tết Trung thu.
+ Trong phủ chúa có đến bốn, năm trăm tên hoạn quan ngạo mạn, hách dịch,…
– Quan lại, binh lính hoành hành, đục khoét nhân dân.
=> Chính quyền Lê – Trịnh ngày càng mục nát, suy yếu.
– Phủ chúa quanh năm hội hè, yến tiệc, phung phí tiền của.
+ Chúa Trịnh Giang cho xây nhiều chùa lớn, bắt hàng vạn dân phải đi đào sông, kéo gỗ, đắp đường, chở gạch đá để tu sửa hai chùa Quỳnh Lâm và Sùng Nghiêm.
+ Chúa Trịnh Sâm phát gấm để làm hàng trăm, hàng ngàn chiếc đèn lồng tinh xảo, mỗi chiếc có giá đến mấy chục lạng vàng vào dịp Tết Trung thu.
+ Trong phủ chúa có đến bốn, năm trăm tên hoạn quan ngạo mạn, hách dịch,…
– Quan lại, binh lính hoành hành, đục khoét nhân dân.
=> Chính quyền Lê – Trịnh ngày càng mục nát, suy yếu.
– Giữa thế kỉ XVIII: chính quyền họ Nguyễn suy yếu
– Triều đình: Trương Phúc Loan nắm giữ mọi quyền hành, khét tiếng tham nhũng
– Địa phương: Các quan lại địa phương kết thành bè cánh bóc lột nhân dân 1 cách thậm tệ, ra sức ăn chơi xa xỉ
– Đời sống nhân dân ngày càng cơ cực, nỗi bất bình với triều Nguyễn ngày một tăng