0 bình luận về “Ta bà cụ bán hàng nước
Không chép phao nha”
Ở đầu làng em có một cây bàng già nhất làng, rợp bóng mát vào mùa hè, giúp mọi người đặc biệt là các bác nông dân thường qua lại nghỉ ơi sau những lần làm đồng áng về bởi ở đó có một hàng bán nước của bà Yên, bà cụ bán hàng mà em rất yêu quý và để lại ấn tượng cho em rất nhiều.
Bà cụ đã già lắm rồi, khoảng tầm 96 tuổi, cái tuổi xế chiều đáng ra phải ở nhà tĩnh dưỡng sức khỏe bởi bà là người được mệnh danh là người sống lâu mà vẫn còn minh mẫn, khỏe mạnh mà đi làm quán nước được, dù con bà vẫn cố ngăn cản nhưng vì cho thỏa lòng đam mê trước khi nhắn mắt ra đi cho bà nên các con của bà đã đồng ý. Bà có mái tóc trắng, bạc phơ tuyệt đẹp lại rất mềm mượt dù chỉ nhìn qua, chưa chạm vào. Bà có thân hình nhỏ nhắn nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn và hoạt bát. Bà có khuôn mặt hình trái xoan, nom rất phúc hậu với nước da hồng hào lạ kì nhưng cũng có khá nhiều nếp nhăn. Đôi mắt bà sáng lắm, đáng ra mọi người già thường đeo kính nhưng bà chẳng phải đeo kính bao giờ. Đôi mắt ấy hiền hậu vô cùng. Miệng bà lúc nào cũng mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ khó tả nhưng cũng có lúc bà lại móm mém nhai trầu nên hàm răng bà có màu đen cũng là bình thường. Cái lưng bà còng còng rồi nhưng bà di chuyển rất dơn giản như những người trẻ.
Bà có giọng nói ấm áp, nhẹ nhàng cho nên cứ mỗi sáng hè, em và các bạn thường ra nghe bà kể chuyện về lịch sử hay là truyện cổ tích. Sau khi nghe bà kể, em mới biết bà từng là bác sĩ quân y phục vụ các cán bộ trong thời kì chiến tranh tàn khốc. Sau khi chiến tranh kết thúc, bà về quê làm bác sĩ một thời rồi khi già, bà mới bán quán nước như thế này. Những câu truyện bà kể đều khiến em và các bạn vô cùng cảm động về tình đoàn kết một lòng chống giặc ngoại xâm, những câu chuyện về tình anh em đồng đọi trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mĩ. Bà lúc nào cũng chào đón lũ trẻ chungs em, bác bác nông dân nhiệt tình, tiền nước bà đều cho giá rẻ có khi lại miễn phí nên ai tron làng cũng yêu quý bà. Có hôm, bạn Hùng trèo cây, do không cẩn thận mà ngã, lúc đó, bà đã sống sắng băng bó vết thương vô cùng cẩn thận qua kinh nghiệm một thời làm bác sĩ.
Em cũng rất yêu quý bà, mong rằng bà vẫn sống thật lâu đểể kể cho em và các bạn những câu chuyện thú vị và đáng suy ngẫm về tình đồng đội và vô cùng ý nghĩa nữa.
Mỗi lần về làng, hình ảnh đầu tiên mà người dân quê tôi bắt gặp đó là bà bán hàng nước thân quen bên quán nước của bà. Bà bán nước ở đây đã lâu nên những câu chuyện về làng, từ những giai thoại xưa đến những sự việc gần đây của làng, bà đều biết rõ, khi có khách đến uống nước, bà thường kể chuyện vui để làm. Vì vậy, vi và bạn bè trong xóm lúc rảnh rỗi thường kéo nhau ra gốc đa, đầu làng bà Chính để nghe những câu chuyện thú vị. Năm nay bà đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi trăng khuya. Nghe Nội kể lại, cuộc đời của bà Năm là một chuỗi những đau thương, vất vả. “Hơn hai năm nay, bà được sống trong ngôi nhà tường, mái ngói như bây giờ là công ơn của Đảng và Bác Hồ”. Căn nhà tình nghĩa do UBND xã xây dựng là niềm an ủi của bà trong những năm tháng cuối đời. Đây cũng là nguồn động viên tuổi già và cũng là nơi xoa dịu trái tim. Bà cụ có mái tóc ngắn và nhợt nhạt. Mặt có những nếp nhăn rất nổi bật. Bà bị mờ mắt nên khi bán hàng phải đeo kính. Tuy không còn nhanh nhẹn như trước nhưng bước đi của bà rất vững vàng và cẩn thận. Tính tình bà ấy tốt bụng và vui vẻ với mọi người. Ai cần mua gì, bà đều ân cần chiều lòng. Có người đến chỉ mua một lon cơm hoặc một thìa bột ngọt, bà không ngại phục vụ khách rất tận tình. Bà chủ quán hay cười, nụ cười, ánh mắt, trông rất tốt bụng. Có những hôm bà ốm không mở hàng được, chúng tôi đều chăm sóc sức khỏe cho bà. Vừa mở hàng, chúng tôi đã ngay lập tức chạy lại hỏi han, trò chuyện và mua tiếp. hàng công cụ. Có thể đó chỉ là một cây kẹo mút hay một cục tẩy nhưng đó là niềm vui của bà và cả tấm lòng của chúng tôi. Bao năm qua, hình ảnh bà cụ đã gắn liền với gốc bàng, với mùa hạ. Năm nào chúng ta cũng biết mùa hè đến, năm nào chúng ta cũng thấy bà cụ thu dọn đồ đạc. Cô ấy mang đến cho mọi người sự mát mẻ và những cảm xúc ấm áp.
Ở đầu làng em có một cây bàng già nhất làng, rợp bóng mát vào mùa hè, giúp mọi người đặc biệt là các bác nông dân thường qua lại nghỉ ơi sau những lần làm đồng áng về bởi ở đó có một hàng bán nước của bà Yên, bà cụ bán hàng mà em rất yêu quý và để lại ấn tượng cho em rất nhiều.
Bà cụ đã già lắm rồi, khoảng tầm 96 tuổi, cái tuổi xế chiều đáng ra phải ở nhà tĩnh dưỡng sức khỏe bởi bà là người được mệnh danh là người sống lâu mà vẫn còn minh mẫn, khỏe mạnh mà đi làm quán nước được, dù con bà vẫn cố ngăn cản nhưng vì cho thỏa lòng đam mê trước khi nhắn mắt ra đi cho bà nên các con của bà đã đồng ý. Bà có mái tóc trắng, bạc phơ tuyệt đẹp lại rất mềm mượt dù chỉ nhìn qua, chưa chạm vào. Bà có thân hình nhỏ nhắn nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn và hoạt bát. Bà có khuôn mặt hình trái xoan, nom rất phúc hậu với nước da hồng hào lạ kì nhưng cũng có khá nhiều nếp nhăn. Đôi mắt bà sáng lắm, đáng ra mọi người già thường đeo kính nhưng bà chẳng phải đeo kính bao giờ. Đôi mắt ấy hiền hậu vô cùng. Miệng bà lúc nào cũng mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ khó tả nhưng cũng có lúc bà lại móm mém nhai trầu nên hàm răng bà có màu đen cũng là bình thường. Cái lưng bà còng còng rồi nhưng bà di chuyển rất dơn giản như những người trẻ.
Bà có giọng nói ấm áp, nhẹ nhàng cho nên cứ mỗi sáng hè, em và các bạn thường ra nghe bà kể chuyện về lịch sử hay là truyện cổ tích. Sau khi nghe bà kể, em mới biết bà từng là bác sĩ quân y phục vụ các cán bộ trong thời kì chiến tranh tàn khốc. Sau khi chiến tranh kết thúc, bà về quê làm bác sĩ một thời rồi khi già, bà mới bán quán nước như thế này. Những câu truyện bà kể đều khiến em và các bạn vô cùng cảm động về tình đoàn kết một lòng chống giặc ngoại xâm, những câu chuyện về tình anh em đồng đọi trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mĩ. Bà lúc nào cũng chào đón lũ trẻ chungs em, bác bác nông dân nhiệt tình, tiền nước bà đều cho giá rẻ có khi lại miễn phí nên ai tron làng cũng yêu quý bà. Có hôm, bạn Hùng trèo cây, do không cẩn thận mà ngã, lúc đó, bà đã sống sắng băng bó vết thương vô cùng cẩn thận qua kinh nghiệm một thời làm bác sĩ.
Em cũng rất yêu quý bà, mong rằng bà vẫn sống thật lâu đểể kể cho em và các bạn những câu chuyện thú vị và đáng suy ngẫm về tình đồng đội và vô cùng ý nghĩa nữa.
Bài này hoàn toàn là mình tự nghĩ đó nha !
Mong rằng nó sẽ có ích cho bạn.
@K.Doran
Mỗi lần về làng, hình ảnh đầu tiên mà người dân quê tôi bắt gặp đó là bà bán hàng nước thân quen bên quán nước của bà. Bà bán nước ở đây đã lâu nên những câu chuyện về làng, từ những giai thoại xưa đến những sự việc gần đây của làng, bà đều biết rõ, khi có khách đến uống nước, bà thường kể chuyện vui để làm. Vì vậy, vi và bạn bè trong xóm lúc rảnh rỗi thường kéo nhau ra gốc đa, đầu làng bà Chính để nghe những câu chuyện thú vị.
Năm nay bà đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi trăng khuya. Nghe Nội kể lại, cuộc đời của bà Năm là một chuỗi những đau thương, vất vả. “Hơn hai năm nay, bà được sống trong ngôi nhà tường, mái ngói như bây giờ là công ơn của Đảng và Bác Hồ”. Căn nhà tình nghĩa do UBND xã xây dựng là niềm an ủi của bà trong những năm tháng cuối đời. Đây cũng là nguồn động viên tuổi già và cũng là nơi xoa dịu trái tim. Bà cụ có mái tóc ngắn và nhợt nhạt. Mặt có những nếp nhăn rất nổi bật. Bà bị mờ mắt nên khi bán hàng phải đeo kính. Tuy không còn nhanh nhẹn như trước nhưng bước đi của bà rất vững vàng và cẩn thận. Tính tình bà ấy tốt bụng và vui vẻ với mọi người. Ai cần mua gì, bà đều ân cần chiều lòng. Có người đến chỉ mua một lon cơm hoặc một thìa bột ngọt, bà không ngại phục vụ khách rất tận tình. Bà chủ quán hay cười, nụ cười, ánh mắt, trông rất tốt bụng. Có những hôm bà ốm không mở hàng được, chúng tôi đều chăm sóc sức khỏe cho bà. Vừa mở hàng, chúng tôi đã ngay lập tức chạy lại hỏi han, trò chuyện và mua tiếp. hàng công cụ. Có thể đó chỉ là một cây kẹo mút hay một cục tẩy nhưng đó là niềm vui của bà và cả tấm lòng của chúng tôi.
Bao năm qua, hình ảnh bà cụ đã gắn liền với gốc bàng, với mùa hạ. Năm nào chúng ta cũng biết mùa hè đến, năm nào chúng ta cũng thấy bà cụ thu dọn đồ đạc. Cô ấy mang đến cho mọi người sự mát mẻ và những cảm xúc ấm áp.