Tả bạn em đang biểu diễn văn nghệ nhân ngày 20/11

Tả bạn em đang biểu diễn văn nghệ nhân ngày 20/11

0 bình luận về “Tả bạn em đang biểu diễn văn nghệ nhân ngày 20/11”

  1. Thời gian trôi đi thật chậm mà cũng thật nhanh. Ngày Nhà giáo Việt Namđã đến, trường em có tổ chức một buổi mít tin rất sôi nổi trong đó phần biểu diễn văn nghệ là hấp dẫn nhất.

    Những tia nắng hiếm hoi đang mừng rỡ rọi xuống sân trường như chúng đang trốn mẹ đi chơi. Chúng em dắt tay nhau, khăn quàng phấp phới trên vai tung tăng tới trường để dự lễ mít tin. Bạn nào cũng quần áo sạch sẽ, gọn gàng chỉnh tề. Cùng với các thấy, cô giáo còn có các anh chị thanh niên Đoàn xã tới dự. Ngôi trường được trang trí lộng lẫy. Trên lễ đài là tấm phông xanh rộng, nổi bật dòng chữ đỏ thắm; “Lễ kỉ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 – 11”. Trước lễ đài là những lẵng hoa, lẳng hoa tươi thắm, đủ màu sắc. Một khoảng đất rộng giữa lễ đài để làm sân khấu biểu diễn.

    Đúng 7 giờ 30 phút, cô tổng phụ trách cho toàn trường tập trung trước lễ đài. Chúng em nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn. Lễ chào cờ nghiêm trang được tiến hành. Tiếng trống và tiếng hát quốc ca vang lên hoành tráng. Sau bài diễn văn của thầy Hiệu trưởng là đến phần biểu diễn văn nghệ. Không khí nghiêm trang của ngày lễ nhanh chóng chuyển sang không khí rộn ràng, náo nức của các tiết mục văn nghệ. Mọi người nóng lòng muốn thưởng thức những tiết mục của lớp mình, của bạn mình biểu diễn. Mở đầu là tiết mục đơn ca do bạn Minh Thúy trình bày với bài Bụi phấn. Trông bạn mới duyên đáng làm sao. Ai cũng biết Minh Thủy là giọng ca vàng của trường em đấy. Bạn hát rất hồn nhiên: “Khi thầy viết bài, bụi phấn rơi rơi…” Câu hát làm chúng em xúc động. Hình ảnh người thầy, người cô viết bảng là hình ảnh sâu đậm với học sinh bao thế hệ. Bụi phấn rơi trên tóc thầy hay là những sợi tóc bạc của thầy?. Em đang nghĩ miên man thì tiết mục đã kết thúc. Tiếng vỗ tay rào rào. Mấy bạn cầm những bông hóa rực rỡ lên tặng Thúy. Tiếp theo là tiếng hát của cô giáo Hà Loan với bài Bài ca người giáo viên nhân dân. Tiếng hát của cô trong trẻo lay động lòng người. Nghe cô hát, em muốn sau này được làm giáo viên như cô, đi “gieo mầm cách mạng”, làm “chiến sĩ văn hóa”. Bài hát kết thúc trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Sau đó là các tiết mục của các em nhỏ lớp một, lớp hai. Các em biểu diễn thật hồn nhiên, ngộ nghĩnh. Mọi người thỉnh thoảng lại cười bò ra khi có một em bé vừa diễn vừa quật mũi, dụi mắt. Đến tiết mục của anh Bí thư Đoàn xã, anh làm điệu bộ và mấy câu hài hước làm các thầy cô và chúng em cười rộ lên. Rồi anh trình bày bài thơ Tấm lòng nhà giáo. Bài thơ là lời tâm sự của những cô giáo trẻ. Em không nhớ lời thơ nhưng em rất xúc động khi nghe bài thơ đó, Cuối cùng là bài hát tập thể của lớp em: Những bông hoa, những bài ca. Chúng em cầm tay nhau hát những lời chân thành nhất chúc mừng các thấy, các cô luôn mạnh khỏe, luôn yêu đời, yêu trò để mỗi năm các thầy cô lại gặt hái được nhiều thành tích. Cả thấy Hiệu trưởng, cô giáo chủ nhiệm lớp em cùng hòa vào hát. Giọng của trò thì trong, giọng của thấy thì trầm hòa vào nhau như một bản hợp xướng, nghe thật lạ.

    Buổi biểu diễn văn nghệ kết thúc. Một tiếng “bục”, pháo hoa giấy bung lên đủ các màu sắc sặc sỡ. Mọi người nhảy căng lên vì sung sướng. Các thầy cô tươi cười chúc nhau, các học sinh vây quanh thấy cô. Buổi biểu diễn thật vui và xúc động.

    Buổi biểu diễn văn nghệ đã để lại trong em một ấn tượng khó quên. Tình thầy trò, tình bạn dưới mái trường mãi mãi là những kỉ niệm sâu sắc trong cuộc đời. Em mong có những buổi lễ kỉ niệm cũng như buổi biểu diễn văn nghệ bổ ích như thể này để chúng em lại được thưởng thức những tiết mục văn nghệ hấp dẫn.

    Cho 5 sao và ctlhn nếu đc nhé

    Bình luận
  2.     Buổi sáng mùa thu trời trong mà mát. Dưới vòm cây cổ thụ nổi lên hàng khẩu hiệu trên nền vải căng ngay cổng trường. “Nhiệt liệt chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam”. 
        Từng lớp học sinh tập hợp ngồi ngay ngắn trước sân khấu ngoài trời của nhà trường, áo quần nhiều màu khăn quàng đỏ tươi thắm. Trên các dãy ghế kề hai bên sân khấu, các thầy, cô trong trường ngồi tề chỉnh trong những bộ áo dài dân tộc hoặc comple lịch sự. Cô Hiệu trưởng ngồi bên vị đại diện Hội cha mẹ học sinh. Thiếu tá Phan An, đại diện đơn vị bộ đội kết nghĩa, cũng có mặt.
        Buổi lễ long trọng kỉ niệm ngày truyền thống của Nhà giáo Việt Nam vừa kết thúc. Các lớp nô nức chuẩn bị các tiết mục văn nghệ để biểu hiện tấm lòng yêu kính của mình đối với các thầy giáo cô giáo.
        Bạn Thanh, Liên đội trưởng, trong vai người dẫn chương trình vừa xuất hiện, toàn trường vang lên một tràng vỗ tay, sau đó toàn thể im lặng lắng nghe chương trình biểu diễn.

        Tiết mục đầu tiên là tốp ca của các bạn nữ 8B với bài hát “Bụi phấn” rất được chúng em ưa chuộng. Trong bộ váy nhẹ nhàng, tha thướt, nãm bạn 6B nom cao hẳn lên: “Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng, có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy…”
        Tốp ca lớp 6E biểu diễn bài “Bài học đầu tiên”. Những học sinh cuối cấp chững chạc, giọng bắt đầu vỡ, cất lên tiếng ca như lời tổng kết, lời hứa: “Bài học đầu tiên có bóng hình núi sông, yêu thương những cánh đồng, nối tiếp đường cha ông…
        Tiếp đến các “nhà thơ”, lớp 6 lên đọc thơ trên báo tường của mình vừa làm để chào mừng ngày 20-11. Những lời thơ mộc mạc, còn vụng về, nhưng chân thành khiến các thầy cô cảm động. Các em học sinh lớp 6A biểu diễn điệu múa bướm, hẳn là điệu múa các em đã học và biểu diễn từ cấp I mang lên. Những đôi cánh ngây thơ vẫy vẫy nhịp nhàng dưới ánh nắng cho ta cảm tưởng một tuổi thơ đang lớn lên dưới bầu trời trong lành.
        Trời đã trưa, kim đồng hồ đã chỉ 11h30. Buổi biểu diễn văn nghệ kết thúc.
        Nhìn các bạn học sinh tươi vui bước ra cổng trường tỏa đi các ngã, em nghĩ rằng, sau tình cảm gia đình ruột thịt, tình thầy trò là một tình cảm sâu nặng giúp cho chúng em tin tưởng vào những điều tốt đẹp của xã hội, nâng đỡ chúng em trưởng thành.

    Bình luận

Viết một bình luận