Tả hoàng hôn trên quê hương em (nhanh giúp mik với)
0 bình luận về “Tả hoàng hôn trên quê hương em (nhanh giúp mik với)”
Bài làm
Em sinh ra và lớn lên ở huyện Sóc Sơn . Nơi đây để lại cho em rất nhiều kỉ niệm thời thơ bé và cũng để lại trong em rất nhiều cảnh tượng thay đổi trên quê hương , nhưng em thích nhất cnhr hoàng hôn trên đất mẹ mình .
Qua một ngày dài bận rộn , buổi chiều tà đã đến , nền trời có màu cam đất , cảnh vật từ đây dần dần thay đổi . Mặt trời dần lặn sau đỉnh núi Sóc . Mọi người thu xếp công việc để đi về nhà . Giờ cao điểm thường ngày đến , xe cộ đi lại tấp nập , còi xe kéo vang inh ỏi khắp con đường xuyên suốt từ nơi làm vệc đến về nhà . Xa xa , nơi cánh đồng đang trải dài nhưng bông lúa chín vàng , đàn trẻ con ríu rít nô đùa trên bờ mương thả diều , một số bác nông dân chăn trâu , chăn bò trên bãi coe gần con kênh .
Buổi chiều hoàng hôn đến , cứ tầm năm rưỡi , tàu bắt đầu chạy qua cánh đồng , mọi người bắt đầu về hết chỉ còn lại đồng lúa chín với quê hương . Em ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn cảnh chiều tà , con tàu chạy qua cùng với những đường dây điện và ầu trời cam đất trong thật đẹp làm sao , nó trông giống những bức tranh trên phim truyền hình vậy .
Công việc buổi chiều tà đã bắt đầu , các ông bà đi bộ , tập thể dcuj trên bãi đất trống khu đô thị , các quán trà đá ven đường cũng đông khách hơn vì giờ này mọi người đều được giải lao sau một ngày làm việc mệt mỏi .
Làn gió nhẹ thổi qua khun cửa sổ , bên phía cánh đồng thật tĩnh lặng và huyền ảo . Bên phía con đường dẫn tới trung tâm huyện , nó thật ồn ào và sôi động làm sao , nó diễn ra cho đến buổi chiều tà kết thúc .
Mặt trời khuất dần sau ngọn núi , cảnh hòng hôn nhường chỗ cho màn đêm đầy sao sáng , tiếng ve ngân ngày hè , ánh trăng sáng trên bầu trời . Cảnh hoàng hôn quê em đẹp như thế đấy , mãi sau này , dù có đi đâu xa hay thế nào em vẫn nhớ cái cảnh hoàng hôn một ngày thơ bé của mình trên đất mẹ yêu dấu .
Nếu ai hỏi cảnh đẹp nhất ở quê hương tôi là gì thì tôi xin trả lời đó là cảnh hoàng hôn trên biển .
Tôi sinh ra và lớn lên ở một làm chài nhỏ ven biển. Khi mặt trời lặn ở quê hương tôi khi trở thành một bức tranh màu sắc tuyệt đẹp. Bầu trời cao xanh vời vợi xem những sắc đỏ của ánh mặt trời. Dưới những tia nắng còn vương lại màu mây cũng dần thay đổi. Ông mặt trời đã vẽ nên một bức tranh với lớp màu trắng đặc trưng của mình. Không còn như ban ngày, những cơn gió thi nhau chạy. Trong cuộc đua của những cơn gió nó đã vô tình cuốn Theo những đám mây, cành lá và hương thơm từ những bếp lửa . Đây cũng là lúc mà khám trẻ con chúng tôi thi nhau thả diều . Những chiếc diều bay ta vui đùa cùng làn gió quên đi mệt mỏi một ngày dài . Những cánh chim Hải âu bay lượn như muốn góp vui cùng đám trẻ.
Có lẽ đẹp nhất về Hoàng hôn chích ý là khi mặt trời đã khuất đi một nửa. Bây giờ ông mặt trời lắm nhỉ không chị nhuộm màu trời mà còn nhuộm màu nước biển . Lúc này bầu trời và nước biển Như Hòa làm một. Ánh sáng làm nước biển càng trở nên lung linh . Một vệt sáng màu đỏ in trên mặt nước mà chị tôi thường nói đó chính là bóng của mặt trời . Trẻ của chúng tôi thường ngồi bàn tán về cảnh đẹp này . Chúng tôi tưởng sử dụng biển như một chiếc chân đang ru ngủ ông mặt trời nóng nực. Có đứa thì cho rằng ông mặt trời đang đun sôi nước biển… Cả những suy nghĩ ngay ngô đó đã đồng hành cùng tôi lớn lên.
Chúng tôi thường mải mê ngắm hoàng hôn đến mức quên giờ về. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. sau hoàng hôn là những bữa cơm gia đình đầm ấm . Ông mặt trời đã nhường chỗ cho mặt trăng và những vì sao. Trời đã thay đổi không còn rực rỡ như lúc. Những gì động lại của Hoàng hôn vẫn sâu lắng trong lòng mỗi chúng tôi.
Sau này khi đi xa tôi sẽ không bao giờ có thể quên được cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp này . Mọi người đều có thể nhìn thấy được vẻ đẹp hoàng hôn trên quê hương yêu dấu của mỗi người.
Bài làm
Em sinh ra và lớn lên ở huyện Sóc Sơn . Nơi đây để lại cho em rất nhiều kỉ niệm thời thơ bé và cũng để lại trong em rất nhiều cảnh tượng thay đổi trên quê hương , nhưng em thích nhất cnhr hoàng hôn trên đất mẹ mình .
Qua một ngày dài bận rộn , buổi chiều tà đã đến , nền trời có màu cam đất , cảnh vật từ đây dần dần thay đổi . Mặt trời dần lặn sau đỉnh núi Sóc . Mọi người thu xếp công việc để đi về nhà . Giờ cao điểm thường ngày đến , xe cộ đi lại tấp nập , còi xe kéo vang inh ỏi khắp con đường xuyên suốt từ nơi làm vệc đến về nhà . Xa xa , nơi cánh đồng đang trải dài nhưng bông lúa chín vàng , đàn trẻ con ríu rít nô đùa trên bờ mương thả diều , một số bác nông dân chăn trâu , chăn bò trên bãi coe gần con kênh .
Buổi chiều hoàng hôn đến , cứ tầm năm rưỡi , tàu bắt đầu chạy qua cánh đồng , mọi người bắt đầu về hết chỉ còn lại đồng lúa chín với quê hương . Em ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn cảnh chiều tà , con tàu chạy qua cùng với những đường dây điện và ầu trời cam đất trong thật đẹp làm sao , nó trông giống những bức tranh trên phim truyền hình vậy .
Công việc buổi chiều tà đã bắt đầu , các ông bà đi bộ , tập thể dcuj trên bãi đất trống khu đô thị , các quán trà đá ven đường cũng đông khách hơn vì giờ này mọi người đều được giải lao sau một ngày làm việc mệt mỏi .
Làn gió nhẹ thổi qua khun cửa sổ , bên phía cánh đồng thật tĩnh lặng và huyền ảo . Bên phía con đường dẫn tới trung tâm huyện , nó thật ồn ào và sôi động làm sao , nó diễn ra cho đến buổi chiều tà kết thúc .
Mặt trời khuất dần sau ngọn núi , cảnh hòng hôn nhường chỗ cho màn đêm đầy sao sáng , tiếng ve ngân ngày hè , ánh trăng sáng trên bầu trời . Cảnh hoàng hôn quê em đẹp như thế đấy , mãi sau này , dù có đi đâu xa hay thế nào em vẫn nhớ cái cảnh hoàng hôn một ngày thơ bé của mình trên đất mẹ yêu dấu .
Nếu ai hỏi cảnh đẹp nhất ở quê hương tôi là gì thì tôi xin trả lời đó là cảnh hoàng hôn trên biển .
Tôi sinh ra và lớn lên ở một làm chài nhỏ ven biển. Khi mặt trời lặn ở quê hương tôi khi trở thành một bức tranh màu sắc tuyệt đẹp. Bầu trời cao xanh vời vợi xem những sắc đỏ của ánh mặt trời. Dưới những tia nắng còn vương lại màu mây cũng dần thay đổi. Ông mặt trời đã vẽ nên một bức tranh với lớp màu trắng đặc trưng của mình. Không còn như ban ngày, những cơn gió thi nhau chạy. Trong cuộc đua của những cơn gió nó đã vô tình cuốn Theo những đám mây, cành lá và hương thơm từ những bếp lửa . Đây cũng là lúc mà khám trẻ con chúng tôi thi nhau thả diều . Những chiếc diều bay ta vui đùa cùng làn gió quên đi mệt mỏi một ngày dài . Những cánh chim Hải âu bay lượn như muốn góp vui cùng đám trẻ.
Có lẽ đẹp nhất về Hoàng hôn chích ý là khi mặt trời đã khuất đi một nửa. Bây giờ ông mặt trời lắm nhỉ không chị nhuộm màu trời mà còn nhuộm màu nước biển . Lúc này bầu trời và nước biển Như Hòa làm một. Ánh sáng làm nước biển càng trở nên lung linh . Một vệt sáng màu đỏ in trên mặt nước mà chị tôi thường nói đó chính là bóng của mặt trời . Trẻ của chúng tôi thường ngồi bàn tán về cảnh đẹp này . Chúng tôi tưởng sử dụng biển như một chiếc chân đang ru ngủ ông mặt trời nóng nực. Có đứa thì cho rằng ông mặt trời đang đun sôi nước biển… Cả những suy nghĩ ngay ngô đó đã đồng hành cùng tôi lớn lên.
Chúng tôi thường mải mê ngắm hoàng hôn đến mức quên giờ về. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. sau hoàng hôn là những bữa cơm gia đình đầm ấm . Ông mặt trời đã nhường chỗ cho mặt trăng và những vì sao. Trời đã thay đổi không còn rực rỡ như lúc. Những gì động lại của Hoàng hôn vẫn sâu lắng trong lòng mỗi chúng tôi.
Sau này khi đi xa tôi sẽ không bao giờ có thể quên được cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp này . Mọi người đều có thể nhìn thấy được vẻ đẹp hoàng hôn trên quê hương yêu dấu của mỗi người.