Tả lại vẻ đẹp của 1 dòng sông vào một thời điểm nào đó trong ngày.(tầm khoảng 15 câu)
0 bình luận về “Tả lại vẻ đẹp của 1 dòng sông vào một thời điểm nào đó trong ngày.(tầm khoảng 15 câu)”
BÀI LÀM
Thiên nhiên luôn có những điều tuyệt vời, dưới bàn tay của Mẹ Thiên Nhiên, người đã tạo ra những cảnh đẹp, từ cao sang đến giản dị, những cảnh đẹp của đồng quê đến thị thành… Cảnh nào cũng đẹp, nhưng có lẽ thứ đẹp nhất chính là dòng sông quê em, dòng sông tinh khiết, mang lại sức sống cho con người ở quê em – Cái Mơn. (Nếu quê em khác thì thay vào tên của dòng sông và tên nơi em ở nha :)) Buổi sáng mùa xuân, ông mặt trời thức dậy, chiếu những tia nắng rực rỡ. Ngoài sông, những chú chim trên cây bần cũng ríu rít chào ngày mới. Dòng sông như tấm lụatrắng óng ánh những tia nắng vàng. Trên bờ, mấy cây bông giấy, hoa mai vàng in bóng xuống dòng sông. Bỗng, một cơn gió thoảng qua, mấy cái bông giấy và mấy cánh mai bay ra, tạo một khung cảnh tuyệt diệu. Tấm lụa trắng như được ai thêu vào những cấy bông giấy và cây mai vàng, thêu thêm ông mặt trời và mây trắng… Trên sông, thuyền ngược thuyền xuôi qua lại tấp nập. Thuyền chở cá tép, thuyền chở hoa quả ra chợ bán. Hai bên bờ in bóng xuống sông những hàng cây ngay hàng, những ngôi nhà nho nhỏ. Trên bầu trời, mấy chị chim sơn ca bay lượn thật đẹp mắt! Quê em là thế đấy, tấp nập, đông vui. Nếu sau này em có biết được những cảnh vật khác thì nơi đẹp nhất trong tim em mãi mãi sẽ là quê hương Cái Mơn thanh bình này…
Đã khuya rồi mà dòng sông Nguyễn quê tôi vẫn còn thao thức, thầm thì hát ca giữa lòng thị trấn…
Phải chăng, sông cũng vui vì một buổi tối đẹp trời? Bầu trời thăm thẳm trong vắt, sao chi chít, lấp lánh. Vầng trăng tròn vành vạnh lặng lẽ tỏa sáng. Trăng như người họa sĩ trải lên mặt sông những mảng màu bạc lấp lánh. Rồi sông thoáng lặng yên như mơ mộng ngắm bầu trời đêm. Sông giấu cả bóng trăng tròn vào tận đáy lòng mình. Gió nghịch ngợm, không ngừng xô những gợn sóng đập vào bờ. Thỉnh thoảng, có chú cá bất ngờ quẫy mình làm vỡ cả bóng trăng. Mặt nước xao động như nuối tiếc.
Trên sông, con thuyền lững lờ như một du khách đang dạo chơi ngắm cảnh. Tiếng mái chèo đều đặn khua động cả mặt nước yên ả. Ven bờ, phía vòm lá đẫm sương lấp lánh, vọng lên bài đồng ca muôn giọng của ếch nhái. Cây lá xào xạc thủ thỉ trò chuyện với dòng sông. Sông dịu dàng và khẽ khàng đáp lời…
Ai đã từng ngắm dòng sông Nguyễn quê tôi vào một đêm đẹp trời, hẳn sẽ cảm nhận được tâm hồn chan chứa tình yêu của nó dành cho những người bạn thiên nhiên xung quanh…
BÀI LÀM
Thiên nhiên luôn có những điều tuyệt vời, dưới bàn tay của Mẹ Thiên Nhiên, người đã tạo ra những cảnh đẹp, từ cao sang đến giản dị, những cảnh đẹp của đồng quê đến thị thành… Cảnh nào cũng đẹp, nhưng có lẽ thứ đẹp nhất chính là dòng sông quê em, dòng sông tinh khiết, mang lại sức sống cho con người ở quê em – Cái Mơn. (Nếu quê em khác thì thay vào tên của dòng sông và tên nơi em ở nha :)) Buổi sáng mùa xuân, ông mặt trời thức dậy, chiếu những tia nắng rực rỡ. Ngoài sông, những chú chim trên cây bần cũng ríu rít chào ngày mới. Dòng sông như tấm lụa trắng óng ánh những tia nắng vàng. Trên bờ, mấy cây bông giấy, hoa mai vàng in bóng xuống dòng sông. Bỗng, một cơn gió thoảng qua, mấy cái bông giấy và mấy cánh mai bay ra, tạo một khung cảnh tuyệt diệu. Tấm lụa trắng như được ai thêu vào những cấy bông giấy và cây mai vàng, thêu thêm ông mặt trời và mây trắng… Trên sông, thuyền ngược thuyền xuôi qua lại tấp nập. Thuyền chở cá tép, thuyền chở hoa quả ra chợ bán. Hai bên bờ in bóng xuống sông những hàng cây ngay hàng, những ngôi nhà nho nhỏ. Trên bầu trời, mấy chị chim sơn ca bay lượn thật đẹp mắt! Quê em là thế đấy, tấp nập, đông vui. Nếu sau này em có biết được những cảnh vật khác thì nơi đẹp nhất trong tim em mãi mãi sẽ là quê hương Cái Mơn thanh bình này…
@Trang Cute
#Legend Of Never Die
→CHÚC EM HỌC TỐT!←
Đã khuya rồi mà dòng sông Nguyễn quê tôi vẫn còn thao thức, thầm thì hát ca giữa lòng thị trấn…
Phải chăng, sông cũng vui vì một buổi tối đẹp trời? Bầu trời thăm thẳm trong vắt, sao chi chít, lấp lánh. Vầng trăng tròn vành vạnh lặng lẽ tỏa sáng. Trăng như người họa sĩ trải lên mặt sông những mảng màu bạc lấp lánh. Rồi sông thoáng lặng yên như mơ mộng ngắm bầu trời đêm. Sông giấu cả bóng trăng tròn vào tận đáy lòng mình. Gió nghịch ngợm, không ngừng xô những gợn sóng đập vào bờ. Thỉnh thoảng, có chú cá bất ngờ quẫy mình làm vỡ cả bóng trăng. Mặt nước xao động như nuối tiếc.
Trên sông, con thuyền lững lờ như một du khách đang dạo chơi ngắm cảnh. Tiếng mái chèo đều đặn khua động cả mặt nước yên ả. Ven bờ, phía vòm lá đẫm sương lấp lánh, vọng lên bài đồng ca muôn giọng của ếch nhái. Cây lá xào xạc thủ thỉ trò chuyện với dòng sông. Sông dịu dàng và khẽ khàng đáp lời…
Ai đã từng ngắm dòng sông Nguyễn quê tôi vào một đêm đẹp trời, hẳn sẽ cảm nhận được tâm hồn chan chứa tình yêu của nó dành cho những người bạn thiên nhiên xung quanh…
chúc em học tốt ^ – ^