Tả mẹ chăm sóc lúc em ốm Lớp 5 CẤM CHÉP MẠNG!!! Mình chỉ nhận bài văn có trên 30 dòng, dưới 45 dòng

Tả mẹ chăm sóc lúc em ốm
Lớp 5
CẤM CHÉP MẠNG!!!
Mình chỉ nhận bài văn có trên 30 dòng, dưới 45 dòng

0 bình luận về “Tả mẹ chăm sóc lúc em ốm Lớp 5 CẤM CHÉP MẠNG!!! Mình chỉ nhận bài văn có trên 30 dòng, dưới 45 dòng”

  1.                                             Dàn ý[ mk lập xong  bn tự lm thành bài văn nhé]                                               1. MB : Mẹ là người sinh ra ta, nuôi ta lớn lên bằng tình yêu thương vô bờ bến,  mẹ là người mà em vô cùng yêu quý và kính trọng.Mẹ thương em lắm, khi em bị ốm mẹ luôn ở bên em động viên, chăm sóc và lo cho em từng viên thuốc , ăn từng thìa cháo , miếng ăn , mất ngủ từng ngày vì phải chăm sóc cho em

         2. TB :

                   a. Dáng vẻ của mẹ

    Mẹ rất lo lắng, đặc biệt là khi em lên cơn sốt, mẹ cứ chạy đôn đáo thuốc thang nước uống.

    Mẹ còn xin nghỉ làm ở công ty để ở nhà chăm sóc em.

                b.Hành động của mẹ

    Mẹ mua cho em một đơn thuốc nhẹ, nhưng bệnh không hết nên cơn ốm của em lại trở nặng.

    Mẹ chạy xe đưa em ra phòng khám, lo lắng em sẽ bị nặng hơn

    Mẹ mua thuốc cho em theo những j mà bác sĩ dặn dò. Rồi mẹ nấu cho em 1 bát cháo, ăn cháo mẹ lm ngon thật. Sau bát cháo, mẹ cho em uống thuốc, mẹ đưa những viên thuốc đã được phân liều rõ ràng cùng cốc nước

     em bt mẹ dù rất mệt nhưng lại không hề than vãn, vẫn chăm sóc em từng bữa ăn giấc ngủ, vẫn động viên em qua những cơ sốt mê man, trên mặt không giấu nổi nét lo âu…..

    Nhờ có mẹ mà bệnh của em đã khỏi hẳn nhưng mẹ vẫn lo bệnh tình sẽ tái phát, dặn dò em phải giữ gìn sức khỏe rất kĩ càng.

    3.KB 

    Hình ảnh người mẹ tất bật mỗi khi em ốm đã trở thành hình ảnh mà em lưu giữ sâu trong tim, hình ảnh về người mẹ hết mình vì gia đình với tấm lòng ân cần chu đáo và giàu lòng yêu thương. Em sẽ cố gắng giữ gìn sức khỏe cẩn thận hơn để mẹ không phải lo lắng vất vả như vậy nữa. Em cũng tự nhủ lòng mình phải khỏe mạnh để chăm sóc mẹ như những gì mẹ đã làm cho em.

    Bình luận
  2. Mình chỉ biết làm thế này thôi, mong bạn thông cảm

                                                                   BÀI LÀM

    Mẹ kính yêu của con. Người ta vẫn bảo có nuôi con mới biết lòng cha mẹ. Nhưng qua trận ốm vừa rồi, con đã hiểu hơn về lòng mẹ. Cảm nhận được  đầy đủ nhất tình yêu sâu sắc của mẹ dành cho con….”. Đó là những dòng tâm sự trong cuốn nhật kí mà tôi gửi đến người mẹ kính yêu. Thay cho lời cảm ơn, tôi muốn nói “con yêu mẹ”.

    Tôi là đứa trẻ không hay ốm yếu. Do được thừa hưởng sức khỏe của cha mà tôi chủ quan lắm. Hôm đó đi học, mẹ dặn tôi mang áo mưa theo vì đài đã dự báo. Nhưng vì thấy trời nắng to nên tôi không mang theo nữa. Thế rồi chiều về, mây đen ở đâu ùn ùn kéo tới, vần vũ khắp bầu trời. Cơn mưa đến thật mau. Mưa, mưa xối xả. Mưa ào ào như trút nước…Không có áo mưa mà trời cũng sắp tối, tôi để đầu trần ù chạy về nhà. Về đến nơi tôi ướt như chuột lột. Mẹ nhìn tôi đầy lo lắng.

    Đêm hôm đó, tôi bắt đầu bị sốt. nhiệt độ tăng cao, đầu óc choáng váng. Tôi mê man bất tỉnh. Bố mẹ tôi lo lắng, vội vàng tìm cách hạ nhiệt. Nằm trên giường, tôi nghe thấy từng bước chân của mẹ, bóng mẹ chạy đổ nghiêng trên tường, thoắt trông thấy thoắt biến mất. mẹ ngồi bên tôi, bàn tay ấm áp xoa nhẹ trên lưng, âu yếm vuốt tóc rồi má tôi. Cái trán nóng bừng được mẹ chườm bằng chiếc khăn lạnh. Chốc chốc, mẹ lại lật khăn rồi đặt nhẹ lên trán. Tôi miên man trong giấc ngủ nhưng dường như vẫn nhìn thấy đôi mắt mẹ nhìn tôi. Đôi mắt mẹ nhìn trìu mến, xót thương, long lanh những giọt nước. Từng nhịp thở thổn thức, tôi cảm nhận được sự lo lắng trong lòng mẹ. Mỗi khi tôi trở mình mẹ lại nhè nhẹ vỗ về, kéo chăn lên đắp cho tôi. Thỉnh thoảng, mẹ lại sờ trán. Thấy nhiệt độ giảm, mẹ cũng hơi yên lòng…Cứ thế, mẹ ngồi bên tôi suốt đêm, không ngủ.

    Sáng hôm sau, trời đã tạnh mưa tự bao giờ. Mấy chú chim chào mào hót líu lo chào đón ngày mới. Những tia nắng đầu tiên lách mình qua khe cửa vào phòng, đến bên giường giúp tôi tỉnh giấc. Vì có mẹ ngồi bên nên tôi vững tâm mà ngủ rất ngon lành. Tôi cựa mình, thấy trong người đã khá hơn hôm qua rất nhiều. Vừa tỉnh dậy việc đầu tiên là tôi đưa mắt tìm mẹ. Sao không thấy mẹ đâu cả. Tôi vội vàng ngồi dậy. Ôi, mẹ! Người mẹ kính yêu của tôi. Chắc vì đã quá mệt nên mẹ nằm ngủ thiếp bên tôi. Lúc này nhìn mẹ, tôi chỉ thấy thật tội nghiệp và thương mẹ biết bao. Mái tóc dài, đen mượt dường như xơ xác. Đôi mắt thâm quầng lại vì thức khuya. Phía đuôi mắt đã xuất hiện những nếp nhăn, dấu hiệu của sự tàn phá của thời gian. Nhất là đôi tay mẹ. Trước đây, đó là một bàn tay mềm mại, trắng trẻo nhưng giờ đây, sự vất vả đã làm cho bàn tay mẹ gầy guộc, thô ráp và có những vết chai. Điều ai cũng thấy này tại sao hôm nay tôi mới để ý. Tôi thật là một đứa con vô tâm, bất hiếu. Tôi hiển nhiên nhận tình yêu của mẹ nhưng ích kỉ chỉ nghĩ cho bản thân. Mẹ đã bắt đầu già đi mà tôi không hề hay biết. và dường như qua một đêm thức trắng cũng làm cho mẹ tôi già đi nhiều.

    Chúc bạn học giỏi

    Bình luận

Viết một bình luận