Tả một bài văn : ko thầy đố mày làm nên
Ko chép mạng
0 bình luận về “Tả một bài văn : ko thầy đố mày làm nên
Ko chép mạng”
Trong dân gian ta đã có không ít những câu nói ca ngợi sâu sắc công ơn của người thầy, là người tuyệt vời mang đến cho ta kiến thức,sẵn sàng bồi dưỡng cho ta những bước đi vững chắc để đến tương lai. CTừ lâu, song hành với sự phát triển, sự thành công của con người, luôn có những bóng dáng người thầy, người cô đứng đằng sau hỗ trợ nhiệt tình. Có thể nói sự học của con người ta là cả một chặng đường dài, đánh dấu từ khi ta bước sang cái tuổi lớp vỡ lòng, được bước vào ngưỡng cửa mới của cuộc đời, nơi đây ghi dấu cho sự trưởng thành của ta, là nơi ta thu nhận, lĩnh hội những kiến thức, nâng cao cái trải nghiệm sống, sự trải nghiệm về thực tiễn,…Dưới mái trường, ta sẽ được tiếp xúc với nhiều nguồn kiến thức, chủ đạo nhất là qua lời thầy giảng, những bài học để dễ hiểu hơn, giúp ta giải đáp thắc mắc, người thầy làm nhiệm vụ to lớn truyền những kinh nghiệm, bài học to lớn, những kiến thức về bài học và thiết thực liên hệ với cuộc sống.Thử hỏi nếu không có người thầy, những người lái đò thầm lặng đã chở biết bao nhiêu người học sinh vượt sông thành công, thì biết bao giờ ta mới có thể tự vượt qua được, tìm được những động lực, hy vọng mạnh mẽ xé tan những bóng tối của thế giới mù mịt của đói nghèo, dốt nát. Không thể kể hết được những nhân tài đã trưởng thành nhờ sự giáo dục tận tụy của những người thầy ấy, trong truyện và trong cả thực tế. Tất cả thầy cô đến trong sự học của mỗi con người, đều là những người đáng kính trọng, vì kiến thức họ đem đến giúp ích cho ta xây nên những nền móng vững chắc, bồi đắp kiến thức từng ngày của ta cũng nhờ một phần có họ.. Bên cạnh đó, nhiều thầy cô là những chuyên gia tâm lý bất đắc dĩ cho tâm lý tuổi teen, dễ lắng nghe, chia sẻ với trò, thậm chí còn cưu mang cho trò vượt qua những khó khăn để tiếp tục chặng đường thành người mà không đòi hỏi điều gì,nhưng họ vẫn chỉ thầm lặng đứng bên cổ vũ và dõi theo bước mỗi chúng ta. Điều đó càng làm cho những người thầy càng trở nên cao quý, đáng kính hơn.những người “dạy nghề”. Bởi lẽ rằng đâu nhất thiết sự thành đạt “làm nên” của người học trò đều phải là tấm bằng. Chỉ cần trong cuộc sống họ không phạm pháp và thực sự thấy hạnh phúc, làm được những điều cho đời thì đó cũng chính là thành công của người thầy và thành công của chisng người đó rồi.Biết ơn thầy, yêu kính thầy chính là trách nhiệm, là nghĩa vụ thiêng liêng của những ai đã trải qua cuộc đời làm người học trò. Và đó dường như là những tình cảm không bao giờ được thiếu hay vơi cạn đi trong chính mỗi người. Câu tục ngữ “Không thầy đố mày làm nên” mãi mãi là lời nhắc nhở, giáo dục sâu sắc về việc rèn luyện nhân cách đạo đức cho thế hệ trẻ hiện nay.
Trong dân gian ta đã có không ít những câu nói ca ngợi sâu sắc công ơn của người thầy, là người tuyệt vời mang đến cho ta kiến thức,sẵn sàng bồi dưỡng cho ta những bước đi vững chắc để đến tương lai. CTừ lâu, song hành với sự phát triển, sự thành công của con người, luôn có những bóng dáng người thầy, người cô đứng đằng sau hỗ trợ nhiệt tình. Có thể nói sự học của con người ta là cả một chặng đường dài, đánh dấu từ khi ta bước sang cái tuổi lớp vỡ lòng, được bước vào ngưỡng cửa mới của cuộc đời, nơi đây ghi dấu cho sự trưởng thành của ta, là nơi ta thu nhận, lĩnh hội những kiến thức, nâng cao cái trải nghiệm sống, sự trải nghiệm về thực tiễn,…Dưới mái trường, ta sẽ được tiếp xúc với nhiều nguồn kiến thức, chủ đạo nhất là qua lời thầy giảng, những bài học để dễ hiểu hơn, giúp ta giải đáp thắc mắc, người thầy làm nhiệm vụ to lớn truyền những kinh nghiệm, bài học to lớn, những kiến thức về bài học và thiết thực liên hệ với cuộc sống.Thử hỏi nếu không có người thầy, những người lái đò thầm lặng đã chở biết bao nhiêu người học sinh vượt sông thành công, thì biết bao giờ ta mới có thể tự vượt qua được, tìm được những động lực, hy vọng mạnh mẽ xé tan những bóng tối của thế giới mù mịt của đói nghèo, dốt nát. Không thể kể hết được những nhân tài đã trưởng thành nhờ sự giáo dục tận tụy của những người thầy ấy, trong truyện và trong cả thực tế. Tất cả thầy cô đến trong sự học của mỗi con người, đều là những người đáng kính trọng, vì kiến thức họ đem đến giúp ích cho ta xây nên những nền móng vững chắc, bồi đắp kiến thức từng ngày của ta cũng nhờ một phần có họ.. Bên cạnh đó, nhiều thầy cô là những chuyên gia tâm lý bất đắc dĩ cho tâm lý tuổi teen, dễ lắng nghe, chia sẻ với trò, thậm chí còn cưu mang cho trò vượt qua những khó khăn để tiếp tục chặng đường thành người mà không đòi hỏi điều gì,nhưng họ vẫn chỉ thầm lặng đứng bên cổ vũ và dõi theo bước mỗi chúng ta. Điều đó càng làm cho những người thầy càng trở nên cao quý, đáng kính hơn.những người “dạy nghề”. Bởi lẽ rằng đâu nhất thiết sự thành đạt “làm nên” của người học trò đều phải là tấm bằng. Chỉ cần trong cuộc sống họ không phạm pháp và thực sự thấy hạnh phúc, làm được những điều cho đời thì đó cũng chính là thành công của người thầy và thành công của chisng người đó rồi.Biết ơn thầy, yêu kính thầy chính là trách nhiệm, là nghĩa vụ thiêng liêng của những ai đã trải qua cuộc đời làm người học trò. Và đó dường như là những tình cảm không bao giờ được thiếu hay vơi cạn đi trong chính mỗi người. Câu tục ngữ “Không thầy đố mày làm nên” mãi mãi là lời nhắc nhở, giáo dục sâu sắc về việc rèn luyện nhân cách đạo đức cho thế hệ trẻ hiện nay.
Ko thầy đố mày làm nên