Tả nhân vật Kiều Phương trong truyện Bức tranh của em gái tôi
0 bình luận về “Tả nhân vật Kiều Phương trong truyện Bức tranh của em gái tôi”
*Đề bài: Tả nhân vật Kiều Phương trong truyện Bức tranh của em gái tôi
“Bức tranh của em gái tôi” là truyện ngắn đoạt giải Nhì trong cuộc thi viết “Tương lai vẫy gọi” của báo Thiếu niên tiền phong, được viết bởi nhà văn Tạ Duy Anh. Truyện có lối kể chân thực, tự nhiên, gây cuốn hút cho người đọc. Và khi đọc xong truyện ngắn này, người đọc nào cũng có cảm giác ấn tượng với cô bé Kiều Phương-nhân vật chính trong truyện.
Kiều Phương là người có tài năng về hội họa, mỗi bức tranh của cô đều thể hiện lên sự độc đáo, phong phú và mới mẻ. Ngoại hình của cô thì nhỏ nhắn, xinh xắn. Trên khuôn mặt và quần áo luôn lấm lem nhọ nồi và các vệt màu. Vì thế nên anh trai của Phương dặt cho cô biệt danh là Mèo. Mèo luôn hoạt bát, vui vẻ, chăm chỉ với công việc vẽ tranh và có niềm đam mê lớn lao với hội họa. Cô bé cũng rất lạc quan và yêu đời, khi bị mắng thì dịu xuống nhưng rồi lại vui vẻ véo von, ca hát.
Cho đến một ngày, tài năng của Phương được mọi người phát hiện. Ai cũng thích thú vì Phương còn rất nhỏ nhưng lại có 1 tài năng đáng để nể phục. Và cũng chính khoảng khắc đó, cái khoảng khắc mà mọi người chỉ chú ý, quan tâm tới Phương, anh trai của cô đã sinh ra lòng ghen tị và cảm thấy tự ti, mặc cảm. Người anh trai cũng không tìm ở bản thân mình một tài năng nào có thể khiến nhiều người xung quanh thán phục như Kiều Phương.
Với lòng nhân hậu và hồn nhiên, cô bé Kiều Phương đã làm cho người anh trai nhận ra cái sai của bản thân mình bằng cách vẽ lên bức tranh Anh trai tôi. Và cũng làm cho người đọc có thêm một bài học mới, đó là: Đừng bao giờ lấy tài năng hay thành công của ngườii khác để sinh ra lòng thù hận mà hãy lấy những thành công đó làm động lực để tự vượt lên bản thân.
*Đề bài: Tả nhân vật Kiều Phương trong truyện Bức tranh của em gái tôi
“Bức tranh của em gái tôi” là truyện ngắn đoạt giải Nhì trong cuộc thi viết “Tương lai vẫy gọi” của báo Thiếu niên tiền phong, được viết bởi nhà văn Tạ Duy Anh. Truyện có lối kể chân thực, tự nhiên, gây cuốn hút cho người đọc. Và khi đọc xong truyện ngắn này, người đọc nào cũng có cảm giác ấn tượng với cô bé Kiều Phương-nhân vật chính trong truyện.
Kiều Phương là người có tài năng về hội họa, mỗi bức tranh của cô đều thể hiện lên sự độc đáo, phong phú và mới mẻ. Ngoại hình của cô thì nhỏ nhắn, xinh xắn. Trên khuôn mặt và quần áo luôn lấm lem nhọ nồi và các vệt màu. Vì thế nên anh trai của Phương dặt cho cô biệt danh là Mèo. Mèo luôn hoạt bát, vui vẻ, chăm chỉ với công việc vẽ tranh và có niềm đam mê lớn lao với hội họa. Cô bé cũng rất lạc quan và yêu đời, khi bị mắng thì dịu xuống nhưng rồi lại vui vẻ véo von, ca hát.
Cho đến một ngày, tài năng của Phương được mọi người phát hiện. Ai cũng thích thú vì Phương còn rất nhỏ nhưng lại có 1 tài năng đáng để nể phục. Và cũng chính khoảng khắc đó, cái khoảng khắc mà mọi người chỉ chú ý, quan tâm tới Phương, anh trai của cô đã sinh ra lòng ghen tị và cảm thấy tự ti, mặc cảm. Người anh trai cũng không tìm ở bản thân mình một tài năng nào có thể khiến nhiều người xung quanh thán phục như Kiều Phương.
Với lòng nhân hậu và hồn nhiên, cô bé Kiều Phương đã làm cho người anh trai nhận ra cái sai của bản thân mình bằng cách vẽ lên bức tranh Anh trai tôi. Và cũng làm cho người đọc có thêm một bài học mới, đó là: Đừng bao giờ lấy tài năng hay thành công của ngườii khác để sinh ra lòng thù hận mà hãy lấy những thành công đó làm động lực để tự vượt lên bản thân.
@779
Chúc học tốt!~