0 bình luận về “Tả sân trường em sau khi đi học trở lại mùa covid”
Đây có lẽ là năm học thứ 2 đặc biệt kể từ khi dịch Covid bùng phát. Sau những ngày học online dài dài, cuối cùng chúng em cũng được đến trường và được gặp lại thầy cô, gặp lại bạn bè.
Ấn tượng đầu tiên của em khi đến sân trường có lẽ là bầu không khí. Đó là một ngày mưa nên đã giảm thời tiết oi bức và không khí trở nên mát lạnh và trong trẻo. Hàng cây bằng lăng đã nở hoa một khoảng trời tím xinh đẹp. Các bác phượng vĩ già thì đã nở rộ những đóa hoa học trò. Lâu chúng em không đến trường nhưng ngôi trường vẫn sạch sẽ. Những mầm cây nhờ mưa xuống mà trở nên xanh tốt hơn lạ thường và được điểm thêm những hạt mưa như những hạt ngọc trên những đóa hoa xinh. Những dãy nhà học hùng vĩ và nghiêm trang với những lá cờ bay phấp phới làm lòng em cảm thấy xôn xao lạ thường. Khung cảnh ngôi trường thật đẹp đã khắc rất sâu vào trong tâm trí em.
Em đang mải trầm tư ngắm cảnh, sân trường vắng lặng giờ đây lại thêm các tốp ba tốp năm các bạn học sinh tới trường. Lũ trẻ không gặp nhau đã lâu nên giờ đây càng hào hứng háo hức hơn. Chúng khoác vai nhau, bá vai bá cổ hoặc nắm tay nhau đi tung tăng khắp sân trường. Đứa thì kể đã học được khá nhiều thứ liên quan đến tin học máy tính, đứa thì kể rằng đã chấp hành cách li tốt và đã được về nhà, đứa thì nói rằng mình đã làm những đồ chơi tinh xảo và khoe với các bạn,… Khung cảnh sân trường giờ nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Tuy nhiên các bạn ấy chấp hành nghiêm chỉnh việc đeo khẩu trang. Các bạn ấy vừa vui và vừa bày tỏ với nhau rằng mong muốn hết dịch để được gặp nhau dài dài.
Em cảm thấy sau khi đi học trở lại mùa Covid, thấy sân trường vẫn đẹp như vậy, vẫn trang nghiêm và các bạn học sinh đã trưởng thành hơn nhiều. Em mong sẽ mau mau hết dịch để chúng em được gặp nhau nhiều hơn và để được ngắm sân trường mỗi ngày.
Sau đợt nghỉ học dài nhất mọi thời đại vì đại dịch Covid19 thì chúng ta lại càng thêm nhớ nhung mái trường của mình. Điều đầu tiên tôi mong đợi nhất sau đợt dịch này chính là được đến trường.
Buổi sáng đi học, bước vào ngôi trường là tất cả những kỉ niệm, những niềm vui, hình ảnh của bạn bè và thầy cô bắt đầu ùa về. Khi tôi vừa bước vào lớp 7A2 thân yêu của tôi , đám bạn đã nhào đến, ôm chầm lấy tôi, chúng tôi ngồi kể cho nhau nghe những gì đã xảy ra trong kì nghỉ dịch, và chúng tôi đã nhớ nhau đến nhường nào. Nhưng ngay sau đó thầy hiệu trưởng đã thông báo lên loa lớp đề nghị chúng tôi giãn cách, chúng tôi lại phải dừng cuộc nói chuyện lại. Tôi đi vòng uanh sân trường và thấy trên sân trường lúc này cũng không còn náo nhiệt như trước nữa. Không những thế, trên sân, lá cây ở khăp nơi, điều này cũng là do hồi nghỉ dịch, sân trường không được ai quét dọn. Mặc dù các bạn học sinh không được nói chuyện với nhau, nhưng chúng tôi đã nghĩ ra 1 cách đó là gưi thông điệp giấy, rồi gửi cho nhau.
Ôi, nhớ lại kỉ niệm ấy sai mà sao vừa buồn mà lại vừa vui ! Vui vì được đến trường, đến lớp, gặp lại bạn bè sau nhiều ngày tháng xa cách. Buồn vì không được nói chuyện với bạn bè như thường nữa.
Đây có lẽ là năm học thứ 2 đặc biệt kể từ khi dịch Covid bùng phát. Sau những ngày học online dài dài, cuối cùng chúng em cũng được đến trường và được gặp lại thầy cô, gặp lại bạn bè.
Ấn tượng đầu tiên của em khi đến sân trường có lẽ là bầu không khí. Đó là một ngày mưa nên đã giảm thời tiết oi bức và không khí trở nên mát lạnh và trong trẻo. Hàng cây bằng lăng đã nở hoa một khoảng trời tím xinh đẹp. Các bác phượng vĩ già thì đã nở rộ những đóa hoa học trò. Lâu chúng em không đến trường nhưng ngôi trường vẫn sạch sẽ. Những mầm cây nhờ mưa xuống mà trở nên xanh tốt hơn lạ thường và được điểm thêm những hạt mưa như những hạt ngọc trên những đóa hoa xinh. Những dãy nhà học hùng vĩ và nghiêm trang với những lá cờ bay phấp phới làm lòng em cảm thấy xôn xao lạ thường. Khung cảnh ngôi trường thật đẹp đã khắc rất sâu vào trong tâm trí em.
Em đang mải trầm tư ngắm cảnh, sân trường vắng lặng giờ đây lại thêm các tốp ba tốp năm các bạn học sinh tới trường. Lũ trẻ không gặp nhau đã lâu nên giờ đây càng hào hứng háo hức hơn. Chúng khoác vai nhau, bá vai bá cổ hoặc nắm tay nhau đi tung tăng khắp sân trường. Đứa thì kể đã học được khá nhiều thứ liên quan đến tin học máy tính, đứa thì kể rằng đã chấp hành cách li tốt và đã được về nhà, đứa thì nói rằng mình đã làm những đồ chơi tinh xảo và khoe với các bạn,… Khung cảnh sân trường giờ nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Tuy nhiên các bạn ấy chấp hành nghiêm chỉnh việc đeo khẩu trang. Các bạn ấy vừa vui và vừa bày tỏ với nhau rằng mong muốn hết dịch để được gặp nhau dài dài.
Em cảm thấy sau khi đi học trở lại mùa Covid, thấy sân trường vẫn đẹp như vậy, vẫn trang nghiêm và các bạn học sinh đã trưởng thành hơn nhiều. Em mong sẽ mau mau hết dịch để chúng em được gặp nhau nhiều hơn và để được ngắm sân trường mỗi ngày.
Chúc chủ tus học giỏi điểm cao nhé ^^
Sau đợt nghỉ học dài nhất mọi thời đại vì đại dịch Covid19 thì chúng ta lại càng thêm nhớ nhung mái trường của mình. Điều đầu tiên tôi mong đợi nhất sau đợt dịch này chính là được đến trường.
Buổi sáng đi học, bước vào ngôi trường là tất cả những kỉ niệm, những niềm vui, hình ảnh của bạn bè và thầy cô bắt đầu ùa về. Khi tôi vừa bước vào lớp 7A2 thân yêu của tôi , đám bạn đã nhào đến, ôm chầm lấy tôi, chúng tôi ngồi kể cho nhau nghe những gì đã xảy ra trong kì nghỉ dịch, và chúng tôi đã nhớ nhau đến nhường nào. Nhưng ngay sau đó thầy hiệu trưởng đã thông báo lên loa lớp đề nghị chúng tôi giãn cách, chúng tôi lại phải dừng cuộc nói chuyện lại. Tôi đi vòng uanh sân trường và thấy trên sân trường lúc này cũng không còn náo nhiệt như trước nữa. Không những thế, trên sân, lá cây ở khăp nơi, điều này cũng là do hồi nghỉ dịch, sân trường không được ai quét dọn. Mặc dù các bạn học sinh không được nói chuyện với nhau, nhưng chúng tôi đã nghĩ ra 1 cách đó là gưi thông điệp giấy, rồi gửi cho nhau.
Ôi, nhớ lại kỉ niệm ấy sai mà sao vừa buồn mà lại vừa vui ! Vui vì được đến trường, đến lớp, gặp lại bạn bè sau nhiều ngày tháng xa cách. Buồn vì không được nói chuyện với bạn bè như thường nữa.