Tập làm văn 1/ biểu cảm về loài cây, loài hoa,.. 2/ biểu cảm về một cảnh đẹp 3/ cảm ngĩ về nụ cười của mẹ ( LƯU Ý: không chép trên mạng, viết đề nào c

Tập làm văn
1/ biểu cảm về loài cây, loài hoa,..
2/ biểu cảm về một cảnh đẹp
3/ cảm ngĩ về nụ cười của mẹ
( LƯU Ý: không chép trên mạng, viết đề nào cũng được,… mình cảm ơn các bạn)

0 bình luận về “Tập làm văn 1/ biểu cảm về loài cây, loài hoa,.. 2/ biểu cảm về một cảnh đẹp 3/ cảm ngĩ về nụ cười của mẹ ( LƯU Ý: không chép trên mạng, viết đề nào c”

  1. Chú ý: Mình viết đề 1:

                                                            Bài làm

     Có rất nhiều loài cây như cây bàng, cây lim, cây si,… nhưng em thích nhất là cây phượng, loài cây gắn bó với tuổi thơ của mỗi người.

     Cây phượng như là người bạn thân thiết gắn bó với người học sinh. Thân cây phượng cao lớn, vững chắc, tán lá, các cành cây xòe rộng như một chiếc ô xanh khổng lồ che bóng mát cho sân trường. Lá phượng nhỏ li ti. Hoa phượng báo hiệu mùa hè về, hoa phượng như những chùm đèn đỏ rực treo lửng lơ giữa trường. Hoa phượng đỏ rực như màu nhiệt huyết của học trò. Đó là loài cây che bóng mát không chỉ trồng trong trường mà còn trồng ở trong công viên, đường phố,.. Mùa thu, hoa phượng đón em trong ngày khai trường, những cành cây, tán lá vẫy vẫy như chào đón em vào năm học mới. Đặc biệt cây phượng vào mùa xuân, tán lá xanh tạo nên sức sống vào mùa xuân tuyệt diệu. Cây phượng vào mùa hè thật ấn tượng, tiếng ve kêu, bao nhiêu kỉ niệm thời ấu thơ dưới gốc phượng bao nhiêu những trò chơi

      Ôi, cây phượng thật đáng yêu, thật giản dị và cũng thật rực rỡ, phượng hãy đứng đấy để làm vui cho cảnh trường. Phượng đã tô điểm cho cảnh trường thêm đẹp. Đối với tôi, phượng là loài hoa đẹp nhất.

    Bình luận
  2. chắc chắn 70 % là đề bc về mẹ

    Trong gia đình, không ai có thể thay thế được người mẹ. Người mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc ta được như ngày hôm nay. Và thật hạnh phúc khi ta thấy được trên khuôn mặt mẹ là nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.

    Từ khi em nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí em, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó theo em trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên em, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi em khi em vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiên hòa.

    Và em chỉ mong sao nụ cười đó luôn thường trực trên môi. Mỗi khi em học bài khuya, mẹ thường đến bên em, xoa đầu và nở nụ cười động viên khích lệ: “Cố gắng lên con!” Những lúc đó, em cảm thấy như mẹ đã tiếp thêm sinh lực cho em trên con đường học tập. Và em thường chạy đến bên mẹ, ôm chặt mẹ vào lòng và nói:” Con yêu mẹ!”. Mẹ đã lại cười xòa. Có lần em ốm nặng, mẹ đã chăm sóc em thật chu đáo. Từ việc móm cho em từng thìa cháo đến việc đút cho em từng múi cam. Nhưng em không còn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt tươi vui của mẹ mà thay vào đó là khuôn mặt ủ rũ, âu sầu. Luc đó, em chỉ mong khỏi bệnh thật nhanh để lại thấy được nụ cười của mẹ.

    Ôi! Nụ cười! Nụ cười của mẹ! Nó theo ta suốt cuộc đời, động viên khích lệ ta vững bước trên đường đời. Và có lẽ đến hết đời, em sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ.

    Bình luận

Viết một bình luận