tập làm văn:hãy viết thư gửi 1 người trong gia dinh de chia se ve dai dich covic-19
0 bình luận về “tập làm văn:hãy viết thư gửi 1 người trong gia dinh de chia se ve dai dich covic-19”
Chị yêu dấu!
Chị dạo gần đây có khỏe không, công việc hiện tại đã ổn định chưa vậy? Em gái chị đây. Đã lâu lắm rồi chị em mình không được cùng nhau nói chuyện tâm sự rồi nhỉ. Thời điểm em viết lá thư này là những ngày mà đất nước mình cùng với cả thế giới đang phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Một đại dịch khủng khiếp có tốc độ lay lan cao và đã cướp đi tính mạng của hàng nghìn người. Vì nó mà không biết bao nhiêu người phải chịu nhiều mất mát lớn. Đất nước ta đã có những biện pháp rất phù hợp và kịp thời để chống lại đại dịch. Nhân dân ta cũng rất đồng lòng chống dịch chị ạ. Em chưa bao giờ thấy con người chúng ta lại có thể đồng lòng đến như vậy. Giờ em đã hiểu vì sao mà dân tộc ta lại có thể thắng được hai cường quốc lớn trên thế giới như vậy. Chính vì đại dịch này mà cả nước ta đã phải cách ly, học sinh không được đến trường, kinh tế bị ngừng phát triển. Nhưng cũng nhờ dịp này em mới có thể viết cho chị những dòng thư này. Đầu tiên em cảm thất rất sợ và chán vì dạidịch khủng khiếp đã để lại nhiều hậu qur. Nhưng ngồi nghĩ lại thì đây cũng là đợt để con người ta nhìn lại những thành công, tự hào và chưa đạt của con người ta. Ta có thể thấy rất rõ qua đợt dịch này chính là sự đoàn kết, tương thân tương ái của nhữn con gnười mạng trogn mình dòng máu đỏ da vàng này. Chúng ta cùng nhau thực hiện chỉ đạo của nhà nước để đẩy lùi dịch bệnh. Dịch bệnh có thê rlàm con người ảnh hưởng sức khỏe, khủng hoảng tinh thần nhưng khôgn thể ngăn được những trái tim đồng điệu luôn hướng về nhau. Sự tài giỏi, quyết đoán, kịp thời và đặ tính mặng con người lên hành đầu của Đảng và nhà nước cũng cho nhân dân thấy được sự tận tụy và đúng đắn trong công tác chỉ đạo. Đất nước chúng ta đã có thân lại có đầu mạnh thì không sợ bất cứ điều gì. Đặc biệt qua địa dịch cũng giúp con người nhận ra được cách sống hiên tại của bản thân. Trong cuộc sống, chắc hẳn nhiều người luôn trì hoãn công việc mà mình muốn làm lại, con người lúc này mới nhận ra, sự sống thật ra quá ngắn ngủi, thời gian cũng không quá dài, từ đó, chúng ta biết trân trọng thời gian hơn, biết cố gắng để sống hết mình. Còn rất nhiều điều mà em đã nhận ra sau đại dịch, nhưng trên đây là những điều quý giá nhất. Em hy vọng, khi đọc lá thứ này, chị sẽ cảm nhận được những điều mà em muốn chia sẻ. Chị ở bên đó nhớ giữ gìn sức khỏe, bảo vệ mình thật tốt trước đại dịch này nhé.
Cuối thư, em chúc chị học tập thật tốt, công tác tốt và luôn luôn khỏe mạnh.
Em chào chị , chị còn nhớ em không? Em là Khánh – Em trai yêu dấu của chị đây. Hôm nay em viết thư này thứ nhất là để hỏi thăm chị, thứ hai là hỏi về tình hình dịch bệnh bên đó.
Dạo gần đây, đại dịch Covid-19 đang hoành hành chị nhỉ? Vì nó mà không biết bao nhiêu người phải chịu nhiều mất mát lớn. Thế nhưng, ở nước ta, nhiều người vẫn chưa tuân thủ luật lệ Covid-19. Trong số đó có cả chị. Hôm thứ bảy của tháng vừa rồi, chị về nước thăm gia đình và em nhận thấy chị cũng ở trong số những người đó. Khi chị dẫn em đi công viên, chị không đeo khẩu trang. Chị cũng thường xuyên đi chơi liên tục với bạn bè, đi cà phê, xem phim,…. và đương nhiên chị cũng không mang theo khẩu trang. Sau đó chị còn rất lười rửa tay, khi mẹ hay bố nhắc thì chị chỉ rửa qua loa cho xong.
Chị ơi! chị hãy nhớ rằng, Covid-19 vẫn xuất hiện liên tục xung quanh ta! Chị phải nghe lời bố mẹ và em mà tuân thủ những quy tắc, luật lệ ấy! Em chỉ mong chị được khỏe mạnh và xinh tươi thôi.
Thôi, cũng đến giờ cả nhà ăn cơm rồi, em xin dừng bút tại đây. Chúc chị một năm an lành, mạnh khỏe chị nhé! Em yêu chị rất nhiều!
Chị yêu dấu!
Chị dạo gần đây có khỏe không, công việc hiện tại đã ổn định chưa vậy? Em gái chị đây. Đã lâu lắm rồi chị em mình không được cùng nhau nói chuyện tâm sự rồi nhỉ. Thời điểm em viết lá thư này là những ngày mà đất nước mình cùng với cả thế giới đang phải đối mặt với đại dịch Covid-19. Một đại dịch khủng khiếp có tốc độ lay lan cao và đã cướp đi tính mạng của hàng nghìn người. Vì nó mà không biết bao nhiêu người phải chịu nhiều mất mát lớn. Đất nước ta đã có những biện pháp rất phù hợp và kịp thời để chống lại đại dịch. Nhân dân ta cũng rất đồng lòng chống dịch chị ạ. Em chưa bao giờ thấy con người chúng ta lại có thể đồng lòng đến như vậy. Giờ em đã hiểu vì sao mà dân tộc ta lại có thể thắng được hai cường quốc lớn trên thế giới như vậy. Chính vì đại dịch này mà cả nước ta đã phải cách ly, học sinh không được đến trường, kinh tế bị ngừng phát triển. Nhưng cũng nhờ dịp này em mới có thể viết cho chị những dòng thư này. Đầu tiên em cảm thất rất sợ và chán vì dạidịch khủng khiếp đã để lại nhiều hậu qur. Nhưng ngồi nghĩ lại thì đây cũng là đợt để con người ta nhìn lại những thành công, tự hào và chưa đạt của con người ta. Ta có thể thấy rất rõ qua đợt dịch này chính là sự đoàn kết, tương thân tương ái của nhữn con gnười mạng trogn mình dòng máu đỏ da vàng này. Chúng ta cùng nhau thực hiện chỉ đạo của nhà nước để đẩy lùi dịch bệnh. Dịch bệnh có thê rlàm con người ảnh hưởng sức khỏe, khủng hoảng tinh thần nhưng khôgn thể ngăn được những trái tim đồng điệu luôn hướng về nhau. Sự tài giỏi, quyết đoán, kịp thời và đặ tính mặng con người lên hành đầu của Đảng và nhà nước cũng cho nhân dân thấy được sự tận tụy và đúng đắn trong công tác chỉ đạo. Đất nước chúng ta đã có thân lại có đầu mạnh thì không sợ bất cứ điều gì. Đặc biệt qua địa dịch cũng giúp con người nhận ra được cách sống hiên tại của bản thân. Trong cuộc sống, chắc hẳn nhiều người luôn trì hoãn công việc mà mình muốn làm lại, con người lúc này mới nhận ra, sự sống thật ra quá ngắn ngủi, thời gian cũng không quá dài, từ đó, chúng ta biết trân trọng thời gian hơn, biết cố gắng để sống hết mình. Còn rất nhiều điều mà em đã nhận ra sau đại dịch, nhưng trên đây là những điều quý giá nhất. Em hy vọng, khi đọc lá thứ này, chị sẽ cảm nhận được những điều mà em muốn chia sẻ. Chị ở bên đó nhớ giữ gìn sức khỏe, bảo vệ mình thật tốt trước đại dịch này nhé.
Cuối thư, em chúc chị học tập thật tốt, công tác tốt và luôn luôn khỏe mạnh.
Em Linh
Hà Nội ngày 18 tháng 1 năm 2021
Chị Châu thân mến !
Em chào chị , chị còn nhớ em không? Em là Khánh – Em trai yêu dấu của chị đây. Hôm nay em viết thư này thứ nhất là để hỏi thăm chị, thứ hai là hỏi về tình hình dịch bệnh bên đó.
Dạo gần đây, đại dịch Covid-19 đang hoành hành chị nhỉ? Vì nó mà không biết bao nhiêu người phải chịu nhiều mất mát lớn. Thế nhưng, ở nước ta, nhiều người vẫn chưa tuân thủ luật lệ Covid-19. Trong số đó có cả chị. Hôm thứ bảy của tháng vừa rồi, chị về nước thăm gia đình và em nhận thấy chị cũng ở trong số những người đó. Khi chị dẫn em đi công viên, chị không đeo khẩu trang. Chị cũng thường xuyên đi chơi liên tục với bạn bè, đi cà phê, xem phim,…. và đương nhiên chị cũng không mang theo khẩu trang. Sau đó chị còn rất lười rửa tay, khi mẹ hay bố nhắc thì chị chỉ rửa qua loa cho xong.
Chị ơi! chị hãy nhớ rằng, Covid-19 vẫn xuất hiện liên tục xung quanh ta! Chị phải nghe lời bố mẹ và em mà tuân thủ những quy tắc, luật lệ ấy! Em chỉ mong chị được khỏe mạnh và xinh tươi thôi.
Thôi, cũng đến giờ cả nhà ăn cơm rồi, em xin dừng bút tại đây. Chúc chị một năm an lành, mạnh khỏe chị nhé! Em yêu chị rất nhiều!
Em của chị
Khánh
Trần Nam Khánh